Ở một làng quê nọ, một gia đình chỉ có hai cha con. Người mẹ mất từ khi nó mới 2 tuổi. Mình cha nó cày thuê cuốc mướn, vô cùng lam lũ. Vì vậy, đứa bé gái lớp 2 như nó, dù vẫn cần lắm sự bao bọc và chở che, nhưng đã làm được rất nhiều việc quán xuyến gia đình.
Một hôm, chẳng hiểu dành dụm tiền từ đâu, nó mua về một cuộn giấy dán màu hồng, ngồi tỉ mẩn cắt vụn thành những cánh hoa nhỏ xinh để trang trí cho một cái hộp. Người bố nghèo rất tức giận vì đứa con của mình hoang phí, ông đã mắng nó. Con bé chỉ lặng thinh, cúi đầu. Sáng sớm hôm sau, nó mang chiếc hộp ấy đến chỗ bố và nói: “Con tặng bố!”.
Một chút bối rối, ông bố mở chiếc hộp ra, bên trong trống rỗng. Nó đang trêu tức ông ư? Lại một cơn giận dữ ùa tới, ông lại mắng nó. Mếu máo trong nước mắt, nó nhìn ông: “Bố ơi! Con không có gì tặng sinh nhật bố, con đã thổi đầy những nụ hôn yêu thương vào đó tặng bố mà!”.