Sống trên đời, nếu chúng ta hiểu được buông bỏ, mỗi bước chân chúng ta sẽ không còn nặng trĩu. Truy cầu hưởng lạc là thiên tính của con người, nhưng trải qua gian khổ cũng là điều tất yếu, có thể càng đau khổ thì càng hiểu được sự truy cầu vui vẻ.
Khi chúng ta thực sự thuận theo tự nhiên mọi việc sẽ có thể tiến triển suôn sẻ, bạn thực sự bỏ lại sau lưng quyền lợi cá nhân, bạn mới đạt được mục đích. Tâm bình an, mọi sự an; Tâm ngay thẳng, mọi việc đều thuận buồm xuôi gió; Tâm không màng quyền lợi riêng tư, niềm vui và hạnh phúc sẽ đến.
Thuận lợi và khó khăn đều là những khái niệm tầm thường
Chỉ cần chúng ta tĩnh lại một chút, suy nghĩ một chút. Mọi việc trên đời không có tốt và xấu, tốt xấu là do con người tự nghĩ ra. Phiền muộn và khổ đau đều do cố chấp mà ra. Khi bạn thấy khó chịu, thậm chí thấy phản cảm, thấy bế tắc, đó là do bạn chưa biết thay đổi góc nhìn.
Khi hiểu rõ về luật nhân quả, cũng có nghĩa bạn đã nắm được quy luật thay đổi vận mệnh. Không nên luôn luôn áp đặt suy nghĩ của mình vào người khác, nên vì người khác mà thay đổi bản thân mình. Khi ta không nghĩ cho người khác, ta sẽ không bao giờ có được cái mình muốn.
Chúng ta nhất định phải học được cách chấp nhận thực tế, khi bạn biết đối mặt với thực tế bạn sẽ không còn thấy buồn bực, đau khổ nữa. Không bỏ rơi bất kỳ ai, không buông xuôi bất gì việc gì, như thế mọi thứ mới viên mãn.
Thuận lợi và khó khăn đều là những khái niệm tầm thường. Nếu bạn là người cố chấp, mọi thứ đều sẽ khó khăn; nếu bạn buông lỏng mọi việc, tất cả sẽ đều thuận lợi. Giàu có không khó, bình an vô sự mới khó; ăn chơi không khó, tự do tự tại mới khó.
Chúng ta buông lỏng mọi việc không có nghĩa bạn buông xuôi, bạn thanh thản không có nghĩa bạn lười nhác, tự tại không phải miễn cưỡng, thuận theo tự nhiên không có nghĩa tùy ý làm mọi việc, không câu nệ không có nghĩa không hết mình.
Khi bạn càng muốn có nó thì nó sẽ càng ở xa bạn; khi bạn không muốn nó, nó sẽ lại gần bạn hơn; khi bạn thực sự cần nó nó sẽ không đến, khi bạn không cần nó nó chắc chắn sẽ đến. Hãy làm mọi việc hết trách nhiệm và nghĩa vụ của bản thân, chỉ có cách đó bạn mới giải thoát và thành công được.
Hãy luôn quên đi cái “tôi”, đừng luôn đề cao cái “tôi” của mình. Khi đã bỏ được cái “tôi”, bạn sẽ sống vì mọi người! Không nên đối phó với cuộc sống đời thường, hãy làm mọi việc một cách chăm chỉ nhất, luôn minh mẫn, sáng suốt, dùng tâm làm việc, như thế bạn đã thực sự tu hành!
Hiện nay có rất nhiều người, việc nhỏ không thèm làm, việc to không làm được, cuối cùng việc gì cũng không thành. Cho dù là việc to hay việc nhỏ, việc nhà hay việc công, việc cá nhân hay việc tập thể, tất cả đều là do nhân duyên, gặp được nó có nghĩa cơ hội đã tới, hãy luôn biết trân trọng nó.
Hạnh phúc chân chính không phải giàu có, mà là không hổ thẹn với lòng
Chúng ta nên dồn hết tâm sức vào làm mọi việc, tu tất cả pháp, đó mới là tu hành. Hãy luôn nghĩ thoáng hơn, các việc tốt không có nghĩa sẽ tốt mãi, các việc xấu cũng không có nghĩa sẽ xấu mãi, tất cả đều có thể thay đổi. Quan trọng tâm của mình có sáng không, khi ta đã hiểu rõ, hiểu thấu vấn đề, đó gọi là thông minh, đó trình là biết suy nghĩ, đó chính là giải thoát được bản thân.
Cho dù đối diện với vấn đề gì, hãy luôn thật bình tĩnh, luôn luôn bình tĩnh, như vậy bạn sẽ luôn thanh thản.
Khi tâm của bạn không vướng bận các việc đã qua, không lo nghĩ các việc sắp tới, không câu nệ việc hiện tại, mọi việc sẽ tự nhiên dừng lại giống như gió thổi vào cát, gió ngưng cát sẽ tự rơi xuống đất.
Hưởng thụ vật chất không phải là hưởng thụ thực sự, hưởng thụ tinh thần mới là hưởng thụ thực sự; vui vẻ bề ngoài không phải là vui vẻ thực sự, vui trong lòng mới là niềm vui chân thực.
Vị trí cuộc đời thích hợp lại không phải tiến gần tiền bạc, cũng không phải tiến gần quyền lợi, mà là gần gũi linh hồn. Hạnh phúc chân chính không phải giàu có, cũng không phải mọi chuyện đều đúng, mà là không hổ thẹn với lòng
Điều quan trọng đầu tiên người sống trên đời chính là làm người tốt; hiểu được tự ái, tự tôn; để bản thân có một tâm hồn trong sáng lại phong phú; đủ để thừa nhận đả kích của vận mệnh, cũng xứng được sự ban thưởng của vận mệnh. Nếu có thể như vậy, cũng có thể xem là đã làm chủ nhân của vận mệnh.
Đường đời, chúng ta luôn đi giữa thành công và thất bại.
Đời người chính là một đoạn hành trình mà chúng ta đi trong đó, mang theo gió bụi bốn mùa, phong cảnh chưa biết và chúng ta đang tu hành khổ nhọc trên đường đời.
Đời người có tổn thương, có đau đớn, có ngọt thì càng có đắng. Đời người không phải sống được dài hay ngắn, mỗi lần luân hồi của sinh mệnh đều là một quá trình hoa nở hoa tàn nên mỗi người đều phải phấn đấu nỗ lực mới thu được thành công.
Lòng người vốn lương thiện, chỉ cần lòng có thể thanh tĩnh thì có thể phân biệt tốt xấu đúng sai, có thể biết được những điều không nên làm và nên làm.
Trên đường đời, chúng ta hiểu được buông bỏ, bước chân chúng ta nặng trĩu là vì phong cảnh đẹp hơn. Chúng ta vứt bỏ cám dỗ, chúng ta chọn lựa cầu vồng phía trước và ánh nắng sau cơn bão tuyết.
Từ Thanh