Skip to content
NGÔ VĂN HIẾU

NGÔ VĂN HIẾU

Mua Miền Tin Bán Nổi Sợ Hãi

  • HOME
  • GIỚI THIỆU
  • Địa Ốc Thời Đại – ☎️ : +84.918491168
  • QUYỂN SÁCH HAY
    • BỘ SÁCH DOANH NGHIỆP
    • KỸ NĂNG SỐNG
    • PHONG THỦY
  • KIẾN THỨC
    • CON ĐƯỜNG TÂM LINH
  • HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
    • HÀNH TRÌNH 365 NGÀY – NĂM 2019
      • Tháng 01/2019
        • #31 Hành Trình ngày 31/01/2019 – 365 ngày: Học chấp nhận chính là chìa khóa của hạnh phúc
        • #30 Hành Trình ngày 30/01/2019 – 365 ngày: Bị khiển trách cũng đem lại một nguồn sức mạnh
        • #29 Hành Trình ngày 29/01/2019 – 365 ngày: Tiếp đón bởi diện mạo, kính trọng bởi tài năng, hòa hợp bởi tính cách, lâu bền bởi thiện lương
        • #28 Hành Trình ngày 28/01/2019 – 365 ngày: Ai chưa từng thất bại thì đừng mơ mộng đến chuyện thành công
        • #27 Hành Trình ngày 27/01/2019 – 365 ngày: Nhân sinh tại thế: Muốn làm việc đại sự phải biết chịu trách nhiệm
        • #26 Hành Trình ngày 26/01/2019 – 365 ngày: Trong phúc có họa, trong họa có phúc bởi tất cả đều là sự an bài tốt nhất
        • #25 Hành Trình ngày 25/01/2019: Với người không ngừng cố gắng, nghị lực lớn bao nhiêu cơ hội nhiều bấy nhiêu
        • #24 Hành Trình ngày 24/01/2019 – 365 ngày: Nhân sinh cũng một kiếp người, biệt ly là để tương phùng mà thôi
        • #23 Hành Trình ngày 23/01/2019 – 365 ngày: Làm người biết đủ thì chính là đủ, chờ đủ hỏi đến khi nào?
        • #22 Hành Trình 22/01/2019 – 365 ngày: Giữ được niềm vui là công phu, buông bỏ cái tôi cá nhân mới thực sự là bản lĩnh
        • #21 Hành Trình 21/01/2019 – 365 ngày: Thời gian qua đi, ta sẽ hiểu những điều chưa kịp hiểu…
        • #20 Hành Trình 20/01/2019 – 365 ngày: Muốn thành đại sự trước tiên phải thành được đại nhân cách
        • #19 Hành Trình ngày 19/01/2019 365 ngày: Chia sẽ Câu chuyện thường ngày, Chỉ có thể hạnh phúc khi không còn suy nghĩ thay đổi người khác
        • #18 Hành Trình ngày 18/01/2019 – 365 ngày: Gánh nặng trên lưng không bằng gánh nặng trong lòng, làm người nâng lên được thì cũng đặt xuống được
        • #17 Hành Trình ngày 17/01/2019 – 365 ngày: Việc nhỏ chẳng làm nên, đại sự khó thành đạt
        • #16 Hành Trình ngày 16/01/2019 – 365 ngày: Người biết ở chỗ thấp, thì mới có thể lên cao; người biết lùi, thì mới có thể tiến
        • #15 Hành Trình ngày 15/01/2019 – 365 ngày: Không nghĩ quẩn, bớt mong cầu, hãy học cách nâng niu chính mình
        • #14 Hành Trình ngày 14/01/2019 – 365: Đừng sáng hơn giọt sương đêm.
        • #13 Hành Trình ngày 13/01/2019 – 365 ngày: Gặp gỡ rồi cũng phải chia ly, hãy trân quý những tháng ngày hiện tại
        • #12 Hành Trình ngày 12/01/2019 – 365 ngày: Tuỳ kỳ tự nhiên, sống lương thiện, ở chân thành ấy là chân lý
        • #11 Hành Trình ngày 11/01/2019 – 365 ngày: Người đang làm, Thần đang nhìn: ‘Chuyện này không nói thì ai biết? Trời biết’
        • #10 Hành Trình ngày 10/01/2019 – 365 ngày: Mẹ trắng đêm đợi con – Dù thành công hay thất bại, hãy sống như mặt trời, dẫu lặn rồi vẫn để lại ráng chiều rực rỡ…
        • #09 Hành Trình ngày 09/01/2019 – 365 ngày: Ai mới thực sự là người nắm giữ chiếc ‘Chìa khóa niềm vui’ của bạn?
        • #08 Hành Trình ngày 08/01/2019 – 365 ngày: Bài Học Cho Đi – Làm người như nước, làm việc như núi – 8 chữ ẩn chứa đạo lý của đối nhân xử thế ở cảnh giới cao
        • #07 Hành Trình ngày 07/01/2019 – 365 ngày: Nước không thử chẳng biết nông sâu, người không giao thiệp sao biết tốt xấu?
        • #06 Hành Trình ngày 06/01/2019 : Hoa Giọt Tuyết – Chuyện trên đời ắt đều do nhân quả, hoạ hay phúc đều ở mình lựa chọn mà thôi
        • #05 Hành Trình ngày 05/01/2019 – 365 ngày: Người không thể bị bắt nạt trên đời này chính là người lương thiện.
  • Toggle search form
  • #▶️ ⭐️ 268 Hành Trình ngày 26/9/2021 – 365 ngày: Đường đến xứ sở kỳ diệu. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • #⭐️174 Hành Trình ngày 23/6/2022 – 365 ngày: Vì sao những “người hay cười” thường sống lâu? HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • #43 Hành Trình ngày 12/02/2019 – 365 ngày: Đừng tranh luận với người bất đồng tầng thứ, sẽ chỉ lãng phí thời gian HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • #▶️ ⭐️ 264 Hành Trình ngày 22/9/2021 – 365 ngày: Thực tế việc áp dụng Luật Hấp Dẫn là rất dễ. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • #154 Hành Trình ngày 03/6/2021 – 365 ngày: Làm người, quan trọng nhất chính là sống có lương tâm. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • #37 Hành Trình ngày 06/02/2019 – 365 ngày: Ý chí, danh dự và niềm tin là những điều mà ta không thể đánh mất HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • #085 Hành Trình ngày 25/3/2020 – 365 ngày: Một chữ Nhẫn có thể dưỡng thân tâm, hãy học Nhẫn để đời này sung túc HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • #108 Hành Trình ngày 17/4/2020 – 365 ngày: Điều quý nhất trong thiên hạ là giữ chữ tín. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY

#20 Hành Trình 20/01/2019 – 365 ngày: Muốn thành đại sự trước tiên phải thành được đại nhân cách

Posted on 20/01/201921/01/2019 By Ngô Văn Hiếu 1 bình luận ở #20 Hành Trình 20/01/2019 – 365 ngày: Muốn thành đại sự trước tiên phải thành được đại nhân cách

Quà Tặng Cuộc Sống: Đồ quá cũ nhưng chứa đầy kỉ niệm, nên thay mới hay sửa lại?

Chủ Nhật, ngày 20/01/2019 09:24 AM

Có những món đồ không còn phù hợp với thời đại, nó trở nên lạc hậu và cũ kỹ. Nhưng nhìn vào nó, ta vẫn thấy cả một khoảng trời bình yên.

Xem Video: Chiếc đài cát sét cũ

http://ngovanhieu.net/wp-content/uploads/2019/01/1497285298-qtcs_chiecdaicastet_01.mp4

Click Download để tải Video

DOWNLOAD

Hành Trình 20 ngày 20/1/2018 – 365 ngày.
Một trong những động lực thúc đẩy “nội lực” của con người từ xưa đến nay chính là niềm đam mê, nhất là khi những đam mê đó biến thành năng lượng phục vụ sự nghiệp, phục vụ xã hội.

Muốn thành đại sự trước tiên phải thành được đại nhân cách


Câu chuyện 10 năm trước…

Tiểu Đạt nhìn thấy mẹ mình xách hộp cơm và thức ăn ra ngoài, rồi một lúc sau bà lại trở về với hai bàn tay không. Tiểu Đạt thấy mẹ ngày nào cũng mang cơm cho ai đó nên thấy hiếu kỳ mới hỏi: “Mẹ mang cơm cho ai vậy?”. Tuy nhiên mẹ cậu chỉ nói: “Không cho ai cả, chỉ là mang để ở khu rừng nhỏ rìa thành phố thôi”. Lúc đầu Tiểu Đạt cũng không tin, cho rằng mẹ mình đang giúp đỡ người già cô đơn nào đó, chỉ là không muốn cho mình biết nên đành nói vậy.

Buổi trưa hôm sau, Tiểu Đạt lại thấy mẹ mang cơm đi tiếp, cậu quyết định muốn tìm hiểu xem mẹ mình rốt cuộc là mang cơm đi cho ai? Khi mẹ cậu vừa mang cơm đi, cậu liền bám theo sau, cậu thấy mẹ mình đúng là mang cơm đến khu rừng nhỏ bên rìa thành phố. Tới nơi, mẹ cậu để thức ăn ở đó rồi quay người bước trở về, thấy mẹ mình quay lại về hướng mình, Tiểu Đạt liền vội vàng chạy một mạch về nhà trước.

Sang ngày hôm sau, Tiểu Đạt cố tình đến khu rừng đó từ rất sớm để chờ mẹ mình đến, xem xem rốt cuộc mẹ mang cơm cho ai? Tuy nhiên đợi cả nửa ngày cũng chẳng có ai đến cả, cậu cho rằng có thể mẹ mình mang cơm cho chó hoang ăn.

Tiểu Đạt cảm thấy mẹ mình làm như vậy có chút lãng phí, nếu như đây là những thức ăn thừa trong nhà không dùng nữa thì đã đành, đằng này toàn là cơm canh mới nấu, tại sao mỗi ngày mẹ đều làm vậy, thật không hiểu.

Sau khi trở về nhà Tiểu Đạt liền nói với mẹ mình, không ngờ mẹ cậu lại không chịu nghe, ngược lại còn bảo cậu không nên quản việc này. Cậu cảm thấy thật lạ, dường như mẹ đã biến thành một con người khác, vốn dĩ trước nay mẹ luôn là người chi tiêu tằn tiện, sao nay lại lãng phí như vậy?

Thấy mẹ muốn gì làm đấy, Tiểu Đạt cũng không muốn quản nữa, dù sao thì công việc hiện tại của cậu cũng đủ bận rồi, công ty của cậu hàng ngày có biết bao nhiêu là việc cần xử lý. Hơn nữa việc này mẹ cảm thấy vui mà làm cũng là việc tốt, đây cũng đều là việc thiện cả.

Sau một thời gian, cũng chẳng biết là bao lâu, đột nhiên Tiểu Đạt phát hiện mẹ mình không còn mang cơm đi nữa. Cậu cho rằng có lẽ mẹ đã hiểu điều cậu nói, không nên lãng phí như vậy nữa. Về phần mình, sau bao nhiêu năm gầy dựng công ty, công việc làm ăn vẫn cứ bập bõm lên xuống thất thường….

Mười năm sau…

Sau bao nhiêu năm làm ăn chật vật, công ty của Tiểu Đạt gần đây mới bắt đầu có tiến triển đột phá. Trước lúc tưởng như công ty sẽ phải đóng cửa vì phá sản, nhưng thật may mắn gặp được một đối tác làm ăn lớn giúp đỡ. Giai đoạn đó, Tiểu Đạt ngày ngày mặt mày nhăn nhó khổ sở, mẹ cậu thấy vậy nhưng cũng chẳng biết làm gì để giúp cậu, chỉ khuyên nhủ cậu làm gì cũng cần bình tĩnh mà làm, khó khăn nào rồi cũng sẽ vượt qua, làm người quan trọng là tâm trong sạch, lòng liêm chính, đối xử thiện lương với mọi người thì trời cao ắt cũng sẽ tương trợ.

Rồi một hôm cậu về nhà sớm hơn mọi khi, mặt mày vui vẻ hớn hở, chưa kịp mở cửa vào trong nhà đã lớn tiếng gọi mẹ. Mẹ cậu trong nhà thấy cậu gọi vội vàng như vậy tưởng có chuyện gì, vội ra mở cửa, vừa nhìn thấy mẹ cậu đã nói: “Nay mẹ làm vài món ngon ăn chúc mừng mẹ nhé!”. Mẹ cậu thấy con vui như vậy mới hỏi: “Có chuyện gì mà con vui thế?”.

Cậu trả lời: “Có một ông chủ lớn chủ động tìm con hợp tác, không những vậy hợp đồng lại rất ưu đãi mẹ ạ!”.

Nghe cậu nói vậy, mẹ cậu cũng vui không tả xiết, quả đúng là người tìm tiền thì khó chứ tiền tìm người thì dễ. Tiểu Đạt hợp tác với ông chủ lớn này chưa đầy một năm mà kinh tế gia đình hoàn toàn thay đổi, không những nợ cũ bao năm được thanh toán mà còn kiếm được một món tiền lớn, đủ để gia đình cậu sống trong sung sướng.

Kể từ khi kiếm được nhiều tiền, Tiểu Đạt cũng bắt đầu thay đổi, hàng ngày tự cao tự đại, không còn là một con người khiêm tốn, hiếu thuận với mẹ như trước. Thấy cậu vì tiền mà trở thành như vậy, mẹ cậu nói: “Con người khi giàu có cũng chớ nên quên lúc bần hàn, con người đều có lúc thịnh lúc suy, có tiền rồi cũng đừng cao cạo tự đắc, lúc không tiền cũng đừng cảm thấy thiếu thốn không bằng người”.

Đương nhiên trong lúc thời đến, vận cao nên Tiểu Đạt không hề để tâm tới những lời nói đó của mẹ. Cậu cho rằng tất cả những thứ mình có được đều do tự thân nỗ lực mà có, là bản lĩnh của mình gây dựng mà nên.

Trong lúc hai mẹ con đang tranh luận đạo lý thiệt hơn về làm người thì đột nhiên bên ngoài có tiếng chuông cửa, Tiểu Đạt bước ra mở cửa xem ai đến nhà mình. Thật bất ngờ đó là ông chủ lớn, người đã giúp đỡ mình bấy lâu nay, điều bất ngờ hơn nữa là khi bước vào nhà, ông chủ lớn không hề nói chuyện với Tiểu Đạt mà lại bước đến chỗ mẹ cậu mà kính cẩn vái chào: “Ân nhân vẫn khoẻ chứ? Nếu như không có sự giúp đỡ của ân nhân, mỗi ngày mang cơm đến cho ăn, nhất định tôi sẽ không có được ngày hôm nay”.

Mẹ Tiểu Đạt nhận ra người mình giúp đỡ năm xưa, cũng bất ngờ hơn lại là đối tác giúp đỡ con mình bấy lâu nay nên quay sang nói với con trai: “Con còn nhớ khoảng 10 năm trước, mỗi ngày mẹ đều mang cơm đến khu rừng nhỏ không? Không phải mẹ mang cơm cho thú hoang ăn, mà là cho ông chủ đây. Năm đó ông chủ đây cũng như con bây giờ, tuổi trẻ lại nhiều tiền, sau dần dần kiêu ngạo tự mãn, cho rằng thế giới này đều ở dưới chân mình. Tuy nhiên cảnh đẹp thời may chẳng được là bao, chỉ trong một đêm bị người khác lừa sạch gia sản, ông chủ đây vì tuyệt vọng mà đến khu rừng nhỏ đó treo cổ. Cũng may là hôm đó mẹ đi tập thể dục ngang qua phát hiện kịp thời mà khuyên bảo, cũng là những lời mà mẹ từng nói với con. Ngoài ra mẹ cũng không muốn đánh mất đi sự tự tôn của tuổi trẻ các con nên hàng ngày mẹ mang cơm đến đó rồi đi về. Không ngờ người gặp nạn năm đó nay lại trở thành một đại ông chủ lớn như ngày nay; con người, khí thái cũng điềm đạm tự tôn hơn nhiều”.

Tiểu Đạt nghe đến đây mới hiểu những việc mẹ mình làm trước đây, cậu hiểu ra rằng những gì mình có được hiện nay chẳng phải do bản thân tài giỏi, mà là nhờ vào thiện duyên hơn 10 năm trước mẹ mình đã gieo trồng. Điều này khiến cho cậu tỉnh ngộ, cậu thấy thật xấu hổ với chính mình.

Mẹ Tiểu Đạt thấy bộ dạng hối hận của con mình thì vỗ vai cậu rồi nói với hai người: “Hai người đều còn trẻ, còn ta tuy ta già rồi không có bản sự gì để kiếm tiền cả, nhưng ta hiểu rõ một điều rằng: làm người thì bất luận thế nào cũng không thể quên đi bản thân mình, khi có tiền thì không nên nhìn lên, khi hết tiền thì không nên nhìn xuống, bất luận cuộc đời có ra sao cũng đều phải nhìn về phía trước”.

***

Ở đời con người sinh ra thì đều cần phải học, có câu “Không thầy đố mày làm lên”, ngay cả con cái các bậc vương quân, vua chúa ngày xưa cũng phải mời thầy về dạy bảo.

Đối với cổ nhân, việc dạy bảo con cái, cũng như học trò, việc đầu tiên chính là dạy làm người, dạy nhân phẩm cho học trò, cho con cái. Tiếp đó rồi mới dạy kỹ thuật, dạy tài năng, làm thơ ra sao, học đạo thế nào…

Tuy nhiên hệ thống giáo dục chúng ta ngày nay đã khác hẳn, đối với nhân phẩm của một người đã không còn được coi trọng như trước, khi trẻ đến trường đa số đều chú trọng đến kiến thức khoa học, kỹ thuật hiện đại. Vậy nên ý nghĩa của nhân phẩm, đạo đức đã không còn được mấy người chú ý.

Có câu, làm người muốn làm đại sự trước tiên phải làm được đại nhân cách. Người không nhân cách nói nhiều vô dụng, làm nhiều mất công. Ở đời thì tạo phúc làm lành chính là con đường làm giàu nhanh nhất, an toàn nhất.

HÀNH TRÌNH 365 NGÀY, Tháng 01/2019

Điều hướng bài viết

Previous Post: #19 Hành Trình ngày 19/01/2019 365 ngày: Chia sẽ Câu chuyện thường ngày, Chỉ có thể hạnh phúc khi không còn suy nghĩ thay đổi người khác
Next Post: #21 Hành Trình 21/01/2019 – 365 ngày: Thời gian qua đi, ta sẽ hiểu những điều chưa kịp hiểu…

Related Posts

  • #156 Hành Trình ngày 05/06/2019 – 365 ngày: Đời người kỳ thực là một chuỗi tuần hoàn HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • #Sách: Sách Đen về Tinh Thuần Doanh Nhân. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • Hành Trình 252 ngày 10/09/2017 – 365 ngày. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • Hành trình 70 ngày 12/03/2017 – 365 ngày: Không hề có giới hạn nào cho tầm cao HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • Hành Trình 235 ngày 24/08/2017 – 365 ngày. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • #282 Hành Trình ngày 09/10/2019 – 365 ngày: Những điều này sẽ khiến con người bạn thức tỉnh sâu sắc HÀNH TRÌNH 365 NGÀY

Comment (1) on “#20 Hành Trình 20/01/2019 – 365 ngày: Muốn thành đại sự trước tiên phải thành được đại nhân cách”

  1. Pingback: #020 Hành Trình ngày 20/1/2020 – 365 ngày. – NGÔ VĂN HIẾU

Để lại một bình luận Hủy

Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.

Bài Viết Mới Nhất

  • #⭐️ 213 ✨ Hành Trình ngày 01/8/2023 – 365 ngày: Thất bại càng nhiều, khả năng thành công càng lớn 01/08/2023
  • #⭐️ 212 ✨ Hành Trình ngay 31/7/2023 – 365 ngày: Bạn càng ghét một tính cách nào đó ở người khác, thì bạn càng có nhiều khả năng đang ghét tính cách đó của chính mình. 31/07/2023
  • #⭐️ 211 ✨ Hành Trình ngày 30/7/2023 – 365 ngày: Cố làm cho người khách thích ban phản tác động. 30/07/2023
  • #⭐️ 210 ✨ Hành Trình ngày 29/7/2023 – 365 ngày: Không phải vì có tiền mới có thể đi học, mà là vì học tập nên mới có thể kiếm được tiền. 29/07/2023
  • #⭐️ 209 ✨ Hành Trình ngay 28/7/2023 – 365 ngày: Không phải vì có thu hoạch nên mới ơn nghĩa, mà là vì có ơn nghĩa nên mới có thể thu hoạch. 28/07/2023
  • #⭐️ 208 ✨ Hành Trình ngày 27/7/2023 – 365 ngày: Không phải vì biết lãnh đạo nên mới biết cách phối hợp, mà là vì biết phối hợp mới có năng lực lãnh đạo. 27/07/2023

Cảm Nhận

  • #⭐️ 213 ✨ Hành Trình ngày 01/8/2023 – 365 ngày. – NGÔ VĂN HIẾU trong #⭐️ 213 Hành Trình ngày 01/8/2022 – 365 ngày: Niềm tin nghĩa là tin tưởng vào những điều tốt.
  • #⭐️ 213 Hành Trình ngày 01/8/2022 – 365 ngày: Niềm tin nghĩa là tin tưởng vào những điều tốt. – NGÔ VĂN HIẾU trong #👉 213 Hành Trình ngày 02/8/2021 – 365 ngày: Niềm tin Vs sự Sợ hãi.

Những người bạn

• Nguyễn Văn Liêm
• Địa Ốc Thời Đại
  • #⭐️ 078 Hành Trình ngày 19/3/2022 – 365 ngày: Người xưa nói: “Đinh là Đinh, Mão là Mão” có nghĩa là gì? HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • Một điều mới – 156 ngày 05/6/2018 – 365 ngày tại 5 Sao PATTAYA/THÁI. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • Ngô Văn Hiếu-Hiểu rõ nhu cầu chân thật nhất của khách hàng là điều phi thường trọng yếu. BỘ SÁCH DOANH NGHIỆP
  • #⭐️274 Hành Trình ngày 02/10/2021 – 365 ngày: Bạn có quyền tự do lựa chọn lo lắng hay niềm vui. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • Cách chế biến món bún mắm Đà Nẵng. KIẾN THỨC
  • #242 Hành Trình ngày 29/8/2020 – 365 ngày: Dù bạn muốn mang điều gì đến với cuộc sống của mình, thì bạn phải CHO ĐI điều ấy. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • #302 Hành Trình ngày 28/10/2020 – 365 ngày: Thẳng Tiến Sẽ Đéc – Bí quyết để có những chuyến đi như ý và an toàn. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • WORKSHOP BÙNG NỔ DOANH SỐ VỚI VIDEO MARKETING. SỰ KIỆN HAY

Copyright © 2025 NGÔ VĂN HIẾU.

Powered by PressBook News WordPress theme