Thứ Sáu, ngày 22/02/2019 09:49 AM
Quà tặng cuộc sống: Nỗi sợ bóng đêm
Xem Video:
Tóm tắt:
Cách tốt nhất để vượt qua nỗi sợ hãi, là đối diện với chính nó.
Click vào Download để tải Video:
Hành Trình 53 ngày 22/2/2018 – 365 ngày.
Để biết được xem bạn có đang suy nghĩ mà không hề nhận ra việc đó hay không, thì ngay bây giờ bạn hãy dừng lại, nhắm mắt lại, và đừng nghĩ bất cứ một suy nghĩ nào trong vòng mười giây. Nếu suy nghĩ cứ diễn ra cho dù bạn đã quyết định không suy nghĩ nữa, thì bạn biết được rằng những ý nghĩ đang xuất hiện trong cuộc sống của mình mà bạn không hề nhận thức được. Nếu tâm trí không tuân theo sự điều khiển của bạn và nó không chấm dứt suy nghĩ trong vòng mười giây, thì bạn có thể tưởng tượng được số lượng ý nghĩ được sản sinh ra ngoài tầm kiểm soát của bạn trong suốt một ngày không? Bạn có thể thay đổi được điều này và nắm quyền kiểm soát tâm trí mình. Tất cả những gì bạn cần làm là thực hành quy bài tập không suy nghĩ gì cả trong vòng mười giây. Chỉ trong một thời gian ngắn, bạn sẽ có thể chấm dứt tất cả mọi suy nghĩ trong vòng mười giây, mười lăm giây, ba mươi giây, và cứ thế tiếp tục… cho đến khi bạn là người quyết định xem bạn có cần suy nghĩ gì đó hay không. Sự bình yên mà bạn được trải nghiệm khi làm chủ được tâm trí của mình sẽ là điều tuyệt vời khó tả, và cùng với nó, bạn cũng sẽ trở thành người điều khiển được quy luật hấp dẫn. Hãy tưởng tượng mà xem![....]
Con người giống như một chiếc cốc, chứa quá nhiều thứ xấu thì sao có chỗ cho những điều tốt đẹp?
Mẹ tôi đã nhiều tuổi lắm rồi, lại ở một mình vì thế tôi liền mua cho mẹ một chiếc điện thoại di động. Chiếc điện thoại dùng cho người già, thực sự vô cùng đơn giản, mở ra là có thể nhận cuộc gọi, còn khi gọi đi thì chỉ cần bấm số và bấm phím gọi là đã kết nối được ngay.
Tôi thầm nghĩ: “Chiếc điện thoại này đơn giản đến mức không có gì là đơn giản hơn, chắc chắn mẹ sẽ dùng được!” Vậy mà thật không ngờ, cứ sau năm phút hướng dẫn, mẹ tôi lại hỏi lại tôi một vấn đề giống hệt nhau. Hỏi tới hỏi lui cùng một vấn đề, tính ra mẹ đã hỏi tôi đến bảy, tám lần liền. Cuối cùng vẫn là không nhớ nổi! Tôi bắt đầu cảm thấy có chút phiền toái, cáu giận và cho rằng,: “Đúng là người già!”
Nhưng, ngẫm lại những người trẻ chúng ta, có khi đọc một quyển sách đến hàng trăm lần nhưng có một câu nào đó, lại vẫn không nhớ nổi. Có phải là do tuổi đã già mà không thể tiếp nhận được không?
Kỳ thực, cuộc đời con người cũng giống như một chiếc ly đang được rót nước vào. Trải qua năm tháng, nước sẽ chậm rãi nhỏ xuống và làm đầy, lúc ấy nếu muốn thêm nước vào thì cũng là một việc khó khăn.
Có một câu chuyện bên nhà Phật, kể như thế này:
Xưa có một hòa thượng trẻ tuổi đến bái kiến vị hòa thượng trụ trì và hỏi: “Sư phụ! Vì sao mà con luôn cảm thấy mấy năm gần đây, con rất khó tiến bộ, khó tiếp nhận những điều mới, khó có thể đột phá?”
Hòa thượng cười và nói: “Để ta mời con một chén nước đi!”
Vừa nói dứt lời, hòa thượng đưa tay cầm chiếc ấm trên bàn rồi rót nước vào chiếc chén mời hòa thượng trẻ tuổi. Nước rất nhanh đầy chén, nhưng vị hòa thượng không dừng tay mà vẫn tiếp tục rót.
Hòa thượng trẻ tuổi nghĩ rằng sư phụ lơ đễnh nên vội vàng nhắc nhở ông: “Sư phụ! Nước trong chén đã đầy tràn rồi kìa!”
Hòa thượng ý vị thâm sâu, nói với đồ đệ của mình: “Rót tiếp một chút đi! Nói không chừng còn có thể đầy thêm được một chút nữa!”
Hòa thượng trẻ tuổi kia cười và nói: “Chén đã đầy rồi, thầy có rót thế nào cũng không thêm vào được đâu!”
Vị hòa thượng thở dài: “Con nói rất có đạo lý! Kỳ thực, không chỉ có nước là như thế đâu, đời người chẳng phải cũng giống như thế sao?”
Đệ tử nghe xong trong lòng chấn động, nói: “Đúng vậy! Đời người cũng có đạo lý ấy. Trong lòng nếu cất chứa quá nhiều điều gì đó thì sẽ không còn chỗ để cất chứa những thứ khác nữa.”
Vì vậy, nếu như trong cuộc đời, một người luôn dung nạp đầy những thứ xấu thì làm sao có thể cho thêm những điều tốt đẹp vào được? Chúng ta cần phải tu dưỡng bản thân, đổ ra những thứ dơ bẩn trong tâm mình thì mới có chỗ chứa đựng những điều tốt đẹp được. Mỗi ngày đổ ra một chút xấu, thêm vào một chút tốt đẹp thì cuối cùng bạn sẽ trở thành một người thực sự tốt đẹp!
Comment on “#53 Hành Trình ngày 22/02/2019 – 365 ngày: Con người giống như một chiếc cốc, chứa quá nhiều thứ xấu thì sao có chỗ cho những điều tốt đẹp?”