HÀNH TRÌNH ĐÃ QUA NĂM 2018/11/02:
Hành Trình 306 ngày 02/11/2018 – 365 ngày.
Đời người hết thảy “được mất” cuối cùng đều bằng không, hà cớ chi bạn phải muộn phiền?[........]
Thế gian không có chuyện bất công, chỉ có trái tim không biết thỏa mãn
Sống đừng nặng nề quá, đừng nghiêm trọng mọi thứ, kể cả khi việc xấu đến cũng hãy thản nhiên mà đón nhận, bởi bạn không thể đẩy nó đi thì hãy tìm cách biến đổi nó. Đừng oán trách người khác, cũng đừng oán trách ông trời bởi thế gian này không có chuyện bất công bằng, chỉ có trái tim không biết thỏa mãn.
Cuộc sống là chân thực
Con người sống trên đời cũng chỉ là một loại cảm xúc, giàu nghèo cũng vậy, được mất cũng vậy, thành bại cũng vậy, đều là mây khói, gió thổi là tan. Cuộc đời là một quá trình gặt hái và thất bại không ngừng, được vẫn thản nhiên, mất vẫn điềm nhiên, thành công không kiêu, thất bại không nản.
Không vọng tưởng vinh quang của người khác, không ngưỡng mộ sự hào nhoáng của kẻ khác, sống thật với bản thân, thể hiện bản sắc cá nhân, nghe theo cảm xúc của nội tâm, chỉ cần tâm cảm thấy an ổn, mỗi ngày đều vui vẻ, cuộc sống chính là chân thực.
Đừng bỏ lỡ
Có những người, bỏ lỡ thì cũng bỏ lỡ rồi, không thể quay lại được; có những mối tình, tổn thương đã tổn thương rồi, không cứu vớt được tình cảm. Thật ra những thứ đã mất đi, có lẽ chưa từng thực sự sở hữu.
Nếu là của bạn, trốn cũng không trốn được; nếu không phải của bạn, cầu cũng không cầu nổi. Trông chờ quá nhiều thì gánh nặng càng lớn, kì vọng quá cao thì thất vọng càng nhiều. Đừng đợi người không nên đợi.
Đừng hạ thấp giá trị của nhau
Con người đừng tranh giành quá nhiều, thật ra chớp mắt rồi ai cũng già đi. Đừng cố vạch lá tìm sâu, thời gian thuộc về bạn ngày càng ít. Cũng đừng quá cằn nhằn, gặp nhau là duyên phận, được ở cạnh nhau là điều tốt đẹp nhất.
Cũng đừng hạ thấp giá trị của nhau, không chừng ngày nào đó sẽ vĩnh viễn chia xa. Đừng nên ngày nào cũng nói yêu rất nhiều, chỉ cần thật lòng nói một câu không rời bỏ nhau.
Đừng nên so sánh với người khác, chỉ cần mỗi ngày vượt qua bản thân mình của ngày hôm qua. Đừng nên lo lắng quá nhiều, hãy đối xử tử tế với bản thân. Đừng xét nét đúng sai của người khác, cũng đừng nên kì kèo giữa công sức mình bỏ ra và những gì thu hoạch được.
Hạnh phúc chính là một ly nước trắng
Hạnh phúc thực chất chỉ là một ly nước trắng mà bạn uống hàng ngày, đừng nên ngưỡng mộ đồ uống của người khác có nhiều màu sắc, chúng chưa chắc ngọt ngào hay giải khát được như ly nước trắng của bạn!
Giữ lấy những gì đang có, biết được rõ ràng những gì bản thân thực sự mong muốn, mới thực sự vui vẻ; đừng sống một cách quá mỏi mệt, muốn ăn thì đừng chê đắt, muốn mặc đừng nói lãng phí; trong lòng buồn phiền tìm bạn bè tụ tập, mệt thì ngả lưng xuống ngủ.
Trong đời mỗi người, đừng nghĩ quá nhiều, u sầu cũng hết một ngày, vui vẻ cũng hết một ngày, khóc cũng hết một ngày, cười cũng hết một ngày, tóm lại đều phải sống, chi bằng sống sao cho thoải mái. Đừng nhịn ăn nhịn uống, phớt lờ bản thân mình, muốn ăn gì, mặc gì, đừng đong đi đếm lại, đừng tiếc nuối. Nghĩ thoáng ra một chút, cứ ăn, uống, chơi, nghỉ ngơi, miễn là thoải mái, vui vẻ thì cứ sống như vậy!
Hãy nhớ đừng có so đo với người khác, mỗi người đều có cách sống của riêng mình, sống tốt cuộc sống của mình còn quan trọng hơn bất cứ thứ gì khác.
Đừng ngưỡng mộ người khác
Đừng đi ngưỡng mộ người khác, phải biết trong lúc bạn ngưỡng mộ người khác, có thể họ cũng đang ngưỡng mộ bạn. Mỗi đôi mắt có một cách nhìn nhận khác nhau, mỗi đôi tai có một cách lắng nghe khác nhau, mỗi trái tim có một cảm nhận khác nhau, đừng tự so sánh với người khác, hãy tự sống thật tốt.
Đừng ngưỡng mộ những gì người khác sở hữu, bạn cho rằng mình không có, nhưng có thể điều đó vẫn đang trên đường tới. Những thứ thuộc về bạn, thì cuối cùng cũng sẽ đến; không thuộc về bạn, có cầu cũng chẳng được. Giữa người với người thật ra không có gì đáng để so sánh.
Những gì người khác có được, cũng phải từ sự nỗ lực của họ, bạn muốn sở hữu, thì cũng phải nỗ lực hơn người khác, con đường mỗi người không giống nhau, kết quả đạt được đương nhiên không giống. Thay vì nhìn chăm chú vào thành quả của người khác, chi bằng trồng tốt cái cây của chính mình.
Đừng so sánh với người
Sống tốt cuộc sống của bản thân quan trọng hơn bất cứ thứ gì khác, người khác không bao giờ cảm nhận được những điều đắng cay mặn ngọt trong cuộc đời bạn. Đừng lấy tiêu chuẩn của bản thân để yêu cầu người khác, cũng đừng nhìn người khác với con mắt thành kiến. Bởi vì mỗi người đều có sở thích, cá tính cùng với giá trị riêng. Chuyện mà bạn thấy chướng tai gai mắt, cũng chưa chắc đã là không tốt.
Hạnh phúc là sự tích lũy từng chút một, gây dựng ngày qua ngày. Đừng làm tổn thương những người yêu quý bạn, cũng đừng để người mà bạn yêu quý chịu tổn thương. Một người cho dù tốt thế nào, nhưng lại không muốn đi cùng bạn đến già, vậy thì đó chỉ là khách qua đường. Một người khuyết điểm nhiều nhường nào, nhưng có thể luôn luôn nhường nhịn bạn, đồng ý đi với bạn đến cuối con đường, thì đó chính là hạnh phúc.
Làm người đừng mưu mô tính toán
Bởi vì không ai là kẻ ngốc, con người quá thông minh cũng sẽ mệt mỏi, có lúc hồ đồ chút sẽ càng vui vẻ, làm người không được quá giả tạo, giả tạo rất khó để kết giao, cho dù là tình thân, tình bằng hữu, hay là tình yêu.
Làm người đừng quá đạo đức giả, lúc cần thì nhớ đến người ta, không cần nữa thì lại trở mặt, như vậy cuộc sống của bạn sẽ chẳng có gì vui vẻ. Quen biết nhau là duyên phận, dù làm bạn bè, hay là người yêu, thì phải dốc hết tấm lòng, như vậy mới có được vui vẻ!
Thế gian không có chuyện bất công bằng, chỉ có trái tim không biết thỏa mãn
Đừng oán trách, đừng căm hận, hãy điềm nhiên đón nhận mọi thứ, dĩ vãng chỉ như làn khói mờ. Đừng cho rằng người mà bạn không dứt bỏ được cũng không dứt bỏ được bạn, cá không có nước sẽ chết, nước không có cá thì nước càng trong.
Thế giới này không thể phù hợp với mộng tưởng của tất cả mọi người, chỉ có người học cách quên lãng, có người lại một mực kiên trì. Trên đường đời, nhất định sẽ có lúc đòi hỏi bạn phải bước một mình, một mình gánh vác.
Người đi trên đường, giày hỏng có thể đổi, nhưng con đường đó nhất định phải tư bước đi; con đường ở trong tâm trí bạn, vui vẻ có thể chia sẻ với người khác, nhưng đau buồn chỉ có thể một mình chịu đựng. Mệt hay không đôi chân hiểu rõ nhất, khổ hay không lòng bạn rõ nhất. Trong tay không có gì chính là lý do để bạn chịu đựng, không có khổ sở muôn trùng, làm sao có được sự ngọt ngào gấp bội.
Cười, không có nghĩa rằng chưa từng tổn thương; khóc, không có nghĩa từ giờ luôn chịu khuất phục. Nếm trải nỗi đau khổ mà mà ít ai nhìn thấu, mới có thể có được sự lĩnh hội sau khi trải nghiệm; đánh mất thứ mình từng sở hữu, thì mới biết trân trọng.
Có rất nhiều việc, không phải bạn muốn là có thể làm được. Có nhiều thứ, không phải bạn thích là sẽ giành được. Có rất nhiều người, không phải bạn giữ là sẽ giữ được. Đừng quá coi trọng mọi thứ.
Cảnh sắc đã mất, người đã bỏ đi, khát vọng không thực hiện được, tất cả đều là dấu chấm hết của duyên phận. Hà tất phải cố chấp, thứ cần đến nó sẽ tự đến, thứ phải đi giữ cũng không được. Hãy buông bỏ chấp niệm, cuộc sống đẹp đẽ nhất chính là tùy theo duyên số. Mắt không thấy để giữ lòng thanh tịnh, tim luôn nồng ấm để tâm hồn luôn đẹp.
Theo: tinhhoa.net
Comment on “#306 Hành Trình ngày 02/11/2019 – 365 ngày: Thế gian không có chuyện bất công, chỉ có trái tim không biết thỏa mãn”