Skip to content
NGÔ VĂN HIẾU

NGÔ VĂN HIẾU

Mua Miền Tin Bán Nổi Sợ Hãi

  • HOME
  • GIỚI THIỆU
  • Địa Ốc Thời Đại – ☎️ : +84.918491168
  • QUYỂN SÁCH HAY
    • BỘ SÁCH DOANH NGHIỆP
    • KỸ NĂNG SỐNG
    • PHONG THỦY
  • KIẾN THỨC
    • CON ĐƯỜNG TÂM LINH
  • HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
    • HÀNH TRÌNH 365 NGÀY – NĂM 2019
      • Tháng 01/2019
        • #31 Hành Trình ngày 31/01/2019 – 365 ngày: Học chấp nhận chính là chìa khóa của hạnh phúc
        • #30 Hành Trình ngày 30/01/2019 – 365 ngày: Bị khiển trách cũng đem lại một nguồn sức mạnh
        • #29 Hành Trình ngày 29/01/2019 – 365 ngày: Tiếp đón bởi diện mạo, kính trọng bởi tài năng, hòa hợp bởi tính cách, lâu bền bởi thiện lương
        • #28 Hành Trình ngày 28/01/2019 – 365 ngày: Ai chưa từng thất bại thì đừng mơ mộng đến chuyện thành công
        • #27 Hành Trình ngày 27/01/2019 – 365 ngày: Nhân sinh tại thế: Muốn làm việc đại sự phải biết chịu trách nhiệm
        • #26 Hành Trình ngày 26/01/2019 – 365 ngày: Trong phúc có họa, trong họa có phúc bởi tất cả đều là sự an bài tốt nhất
        • #25 Hành Trình ngày 25/01/2019: Với người không ngừng cố gắng, nghị lực lớn bao nhiêu cơ hội nhiều bấy nhiêu
        • #24 Hành Trình ngày 24/01/2019 – 365 ngày: Nhân sinh cũng một kiếp người, biệt ly là để tương phùng mà thôi
        • #23 Hành Trình ngày 23/01/2019 – 365 ngày: Làm người biết đủ thì chính là đủ, chờ đủ hỏi đến khi nào?
        • #22 Hành Trình 22/01/2019 – 365 ngày: Giữ được niềm vui là công phu, buông bỏ cái tôi cá nhân mới thực sự là bản lĩnh
        • #21 Hành Trình 21/01/2019 – 365 ngày: Thời gian qua đi, ta sẽ hiểu những điều chưa kịp hiểu…
        • #20 Hành Trình 20/01/2019 – 365 ngày: Muốn thành đại sự trước tiên phải thành được đại nhân cách
        • #19 Hành Trình ngày 19/01/2019 365 ngày: Chia sẽ Câu chuyện thường ngày, Chỉ có thể hạnh phúc khi không còn suy nghĩ thay đổi người khác
        • #18 Hành Trình ngày 18/01/2019 – 365 ngày: Gánh nặng trên lưng không bằng gánh nặng trong lòng, làm người nâng lên được thì cũng đặt xuống được
        • #17 Hành Trình ngày 17/01/2019 – 365 ngày: Việc nhỏ chẳng làm nên, đại sự khó thành đạt
        • #16 Hành Trình ngày 16/01/2019 – 365 ngày: Người biết ở chỗ thấp, thì mới có thể lên cao; người biết lùi, thì mới có thể tiến
        • #15 Hành Trình ngày 15/01/2019 – 365 ngày: Không nghĩ quẩn, bớt mong cầu, hãy học cách nâng niu chính mình
        • #14 Hành Trình ngày 14/01/2019 – 365: Đừng sáng hơn giọt sương đêm.
        • #13 Hành Trình ngày 13/01/2019 – 365 ngày: Gặp gỡ rồi cũng phải chia ly, hãy trân quý những tháng ngày hiện tại
        • #12 Hành Trình ngày 12/01/2019 – 365 ngày: Tuỳ kỳ tự nhiên, sống lương thiện, ở chân thành ấy là chân lý
        • #11 Hành Trình ngày 11/01/2019 – 365 ngày: Người đang làm, Thần đang nhìn: ‘Chuyện này không nói thì ai biết? Trời biết’
        • #10 Hành Trình ngày 10/01/2019 – 365 ngày: Mẹ trắng đêm đợi con – Dù thành công hay thất bại, hãy sống như mặt trời, dẫu lặn rồi vẫn để lại ráng chiều rực rỡ…
        • #09 Hành Trình ngày 09/01/2019 – 365 ngày: Ai mới thực sự là người nắm giữ chiếc ‘Chìa khóa niềm vui’ của bạn?
        • #08 Hành Trình ngày 08/01/2019 – 365 ngày: Bài Học Cho Đi – Làm người như nước, làm việc như núi – 8 chữ ẩn chứa đạo lý của đối nhân xử thế ở cảnh giới cao
        • #07 Hành Trình ngày 07/01/2019 – 365 ngày: Nước không thử chẳng biết nông sâu, người không giao thiệp sao biết tốt xấu?
        • #06 Hành Trình ngày 06/01/2019 : Hoa Giọt Tuyết – Chuyện trên đời ắt đều do nhân quả, hoạ hay phúc đều ở mình lựa chọn mà thôi
        • #05 Hành Trình ngày 05/01/2019 – 365 ngày: Người không thể bị bắt nạt trên đời này chính là người lương thiện.
  • Toggle search form
  • #⭐️353 Hành Trình ngày 18/12/2022 – 365 ngày: 5 nguyên tắc HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • Ngô Văn Hiếu -Sách: Yes Or No? Những Quyết Định Thay Đổi Cuộc Sống KIẾN THỨC
  • #162 Hành Trình ngày 11/06/2019 – 365 ngày: Đời người ngắn ngủi, muốn thanh thản hãy học cách nói hai chữ: ‘Thì thôi’ HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • Ngô Văn Hiếu -5 CÂU HỎI VÀNG KIẾN THỨC
  • #⭐️143 Hành Trình ngày 23/5/2022 – 365 ngày: Người lương thiện luôn được nhận những món quà “bất ngờ” từ Trời cao. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • #362 Hành Trình ngày 27/12/2020 – 365 ngày: Tôi đang có một bộ ngôn từ rất mạnh mẽ cho bạn ở trong bức thư này. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • Hành Trình 220 ngày 08/8/2018 – 365 ngày. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • Hành Trình 225 ngày 13/8/2018 – 365 ngày. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY

#12 Hành Trình ngày 12/01/2019 – 365 ngày: Tuỳ kỳ tự nhiên, sống lương thiện, ở chân thành ấy là chân lý

Posted on 12/01/201921/01/2019 By Ngô Văn Hiếu 1 bình luận ở #12 Hành Trình ngày 12/01/2019 – 365 ngày: Tuỳ kỳ tự nhiên, sống lương thiện, ở chân thành ấy là chân lý

Quà tặng cuộc sống 12/1: Bỏ 1 USD để nhận hợp đồng lớn

Thứ Bảy, ngày 12/01/2019 12:16 PM

“Lòng tốt khi cho đi một cách vô điều kiện luôn nhận lại được những điều xứng đáng.”

Xem Video: Bỏ 1 USD thu bề Hợp Đồng Lớn

http://ngovanhieu.net/wp-content/uploads/2019/01/1490803545-quatang_cuocsong293.mp4

Click Download để tải Video:

DOWNLOAD:

Lưu ký hành trình 12 ngày 12-01-2019 tại Quán 68 phạm văn hai

 

Ngô Văn Hiếu-Hành Trình 12 ngày 12/1/2018 – 365 ngày.

Để thay đổi cuộc sống, có một số thời điểm chúng ta cần đưa ra quyết định rằng mình phải sống một cách hạnh phúc, không thể tiếp tục chịu đựng như vậy nữa.

Tuỳ kỳ tự nhiên, sống lương thiện, ở chân thành ấy là chân lý.

Trong đêm đông giá rét, một người thợ đóng giày lững thững lê từng bước chân mệt mỏi về nhà. Đã mấy ngày nay, cửa hàng của ông vắng tanh không một người khách ghé qua. Trên đường về ông nghĩ: “Chắc bánh bao ở nhà giờ cũng chẳng còn được mấy cái”.

Đêm đông, trời mỗi lúc một lạnh hơn, cái rét như cắt da cắt thịt. Bất giác nhịn không được nỗi buồn chán, ông cất tiếng thở dài mấy cái rồi khoác thêm lên mình chiếc áo khoác vừa mỏng vừa cũ.

Ông vừa đi vừa nghĩ: “Mấy ngày nay không có thu nhập, chắc bà vợ của mình ở nhà lại nhăn mặt cau mày mất thôi”. Đường phố càng về đêm càng vắng lạnh, ông lủi thủi từng bước chân về nhà. Dưới bóng đèn mờ bên đường phố, bóng ông chiếu xuống nền đường kéo dài một quãng tựa như tâm trạng buồn lê thê nặng trĩu của mình. Đột nhiên ông nhìn thấy phía xa xa nơi góc đường bóng một vật gì đó đang lay động…

Lòng hiếu kỳ nổi lên, ông nhanh chân tiến lại gần, ai da, đó là một người thanh niên đang nằm dưới đất. Trong đêm giá buốt, gió thổi ầm ầm thế này mà cậu ta không một mảnh vải che thân…

Người thợ đánh giày tiến lại ngồi trước mặt cậu ta. Thấy có người đến gần, cậu ta từ từ ngẩng đầu lên nhìn một cách yếu ớt, nhưng khuôn mặt vẫn không một chút biểu cảm.

“Không thể thế này được, cứ như vậy thì cậu ta chết mất”, nghĩ vậy nên người thợ đóng giày lập tức cởi hết quần áo khoác ngoài của mình cho cậu ta, ngay cả giày cũng cởi ra xỏ luôn cho cậu ta. Tuy nhiên, cậu ta vẫn lặng thinh không nói một lời.

“Nào đi thôi, về nhà tôi”, nói xong người thợ đánh giày cũng thật không tin được những gì miệng mình vừa cất lên.

Cửa vừa mở, gió lại rít lên từng hồi lùa vào trong căn nhà cũ nát. Vợ người đánh giày bước ra đón chồng đi làm về, khuôn mặt bà lập tức biến sắc khi nhìn thấy quần áo của chồng đang trên thân người lạ.

“Lấy cho cậu ta chút đồ ăn đi”, người đóng giày nói với vợ.

Bà vợ giương mắt nhìn chồng như không thể tin vào những gì mình vừa nghe: “Ông điên à? Chúng ta chỉ còn có mỗi một cái bánh bao cho tối nay thôi”.

Nén tiếng mình xuống, người đóng giày nói: “Lấy cho cậu ta đi, chúng ta một bữa không ăn cũng chẳng sao, nhưng cậu ta xem ra đã đói rất lâu rồi. Nếu như không được ăn chút gì đó e rằng cậu ta chết mất”.

“Thôi được, ông đã nói vậy thì…”, bà vợ vừa lẩm bẩm vừa đi vào trong nhà mở chiếc tủ bếp ra lấy chiếc bánh bao cuối cùng trong nhà ra đưa cho người lạ. Còn cậu ta, thấy vẻ mặt phúc hậu, ấm áp của bà vợ người đóng giày liền nở nụ cười. Đây cũng là lần đầu cậu ta biểu lộ cảm xúc vui vẻ.

Thế rồi vợ chồng người đóng giày thu nhận cậu ta ở lại nhà mình, đồng thời còn dạy cậu ta cách đóng giày, cậu ta học một cách nhanh chóng, cứ như thể cậu ta sinh ra là để đóng giày vậy. Giày cậu ta đóng không những đẹp lại còn bền chắc, ai đến đóng cũng ưng ý, những đôi giày khách đem đến sửa luôn được cậu ta sáng tạo đẹp mắt, tinh tế. Một đồn mười, mười đồn trăm, chẳng mấy chốc tiếng tăm của cửa hàng đã lan truyền khắp cả một vùng.

Cũng nhờ đó mà cuộc sống của đôi vợ chồng người đóng giày ngày càng trở lên dễ chịu hơn, hai vợ chồng rất cảm kích sự giúp đỡ của cậu ta. Nhiều lần hai vợ chồng người đóng giày muốn làm một cái gì đó cho cậu ta, nhưng dù hỏi cách nào đi chăng nữa cậu ta cũng chỉ im lặng không nói, cứ ngồi bên cửa sổ làm việc một cách lặng lẽ.

Một hôm, có một chiếc xe ngựa sang trọng dừng xe trước cửa tiệm, bước xuống xe là một người phú ông giàu có nhất cái thị trấn nhỏ này. Người này bước vào trong tiệm, trên tay cầm một miếng da thú đưa cho ông chủ tiệm đóng giày rồi nói: “Đây là một miếng da bê thượng hạng, ông hãy làm cho tôi một đôi giày ống dài, ông phải đảm bảo cho tôi là có thể đi được trong vòng một năm không hỏng”. Kỳ lạ, vừa nhìn thấy vị phú ông giàu có này thì khuôn mặt cậu ta đột nhiên nở một nụ cười tươi rói, đây là lần thứ hai cậu ta cười biểu lộ cảm xúc.

Sau khi vị phú ông giàu có rời đi, đến chiều ông chủ tiệm giày đưa mảnh da cho cậu ta, đây là việc ông hoàn toàn có thể tin tưởng được ở cậu ta. Tuy nhiên một lúc sau quay lại xem, “Trời ơi… cậu làm cái gì thế này? Cậu nói xem, cậu làm thế này tôi lấy gì đền cho người ta?” – ông chủ tiệm giày sửng sốt hỏi cậu ta. Hóa ra cậu ta lại đem miếng da cắt thành một đôi giày ống ngắn chứ không phải ống dài như yêu cầu của vị phú ông.

Đang trong lúc ông chủ tiệm giày bối rối chưa biết phải làm thế nào thì đột nhiên có người hầu của vị phú ông giàu có khi sáng hớt hải chạy đến: “Không cần làm nữa, không cần làm nữa! Sáng nay trên đường về, vì xe ngựa xảy ra sự cố không thể khống chế, chiếc xe bị lật, ông chủ tôi ngã ra ngoài chết ngay tại chỗ. Vậy nên người nhà ông chủ tôi yêu cầu đổi thành làm giày ống ngắn để mai táng theo cho ông”.

Sáu năm trôi qua kể từ ngày đưa cậu ta về nhà, lại một hôm có một người phụ nữ đem hai đứa nhỏ sinh đôi đến tiệm giày, một trong hai đứa nhỏ bị tật ở chân. Cậu ta đang ngồi làm việc bên cửa sổ, thấy vậy liền đứng dậy nở nụ cười lần thứ ba.

“Tôi muốn làm cho hai đứa trẻ đôi giày”, người phụ nữ đó nói.

Thấy có khách đến đóng giày, lại là hai đứa trẻ đáng yêu nên ông chủ hỏi han: “Đây là con chị sao? Hai đứa thật dễ thương”.

Người phụ nữ đáp: “Không, tôi chỉ là người chăm sóc chúng, người mẹ đáng thương của chúng bị mất khi sinh chúng cách đây sáu năm rồi. Cha chúng cũng mất từ khi chúng vẫn còn trong bụng mẹ để lại hai đứa con cô độc một mình. Còn tôi khi đó cũng vừa mới sinh con xong, có đủ sữa cho chúng bú nên mọi người động viên tôi nhận nuôi, hàng xóm quanh vùng cũng nhiệt tình giúp đỡ nên cuối cùng cũng nuôi chúng lớn được ngần này”.

Vừa kể, người phụ nữ này cũng vừa xúc động mà khóc, ông chủ tiệm giày cũng không cầm nổi nước mắt mà rơi lệ. Khi tiễn người phụ nữ ra về, đột nhiên cậu ta đứng dậy nói với ông chủ tiệm giày: “Tôi phải đi rồi, trở về nơi tôi đã đến”.

Như không thể tin vào tai mình, đây là lần đầu tiên sau 6 năm chung sống cậu ta mới mở miệng nói chuyện: “Cái gì? Từ trước tới nay cậu chưa từng nói cho tôi biết cậu tên gì, nhà ở đâu? Bây giờ cậu muốn rời đi, mà là đi đâu cơ chứ?”.

Cậu ta đáp: “Tôi là thiên sứ, tôi đến từ thiên đường, vốn dĩ bổn phận của tôi là tiếp đón những linh hồn, đưa họ đến nơi họ cần đi. Sáu năm trước tôi đã đón linh hồn một người phụ nữ, chính là mẹ của hai đứa trẻ khi nãy. Mẹ chúng mất khi sinh chúng, tôi đã ép linh hồn mẹ chúng vào chân một trong hai đứa trẻ đó, cho nên một chiếc chân của nó mới bị tật”.

Nhìn khuôn mặt đầy nghi ngờ của ông chủ tiệm giày đang nhìn mình, cậu ta nói tiếp: “Người phụ nữ đó cầu xin tôi đừng mang cô ấy đi vì con cô ấy còn quá nhỏ, cha chúng cũng đã mất rồi, giờ nếu lại mất đi người mẹ chăm sóc, chúng sẽ không thể nào sống nổi. Tôi vì một phút yếu lòng nên đã nhận lời. Nhưng sau khi Thượng đế biết được đã đem linh hồn cô ấy đi và trừng phạt tôi xuống nhân gian”.

Thượng đế nói:

“Ngươi cơ bản là không hiểu loài người. Ngươi không biết trong tâm họ có gì, thiên thượng sẽ an bài cho họ những gì, những người xung quanh họ ảnh hướng tới họ thế nào?”.

“Đi, ngươi hãy xuống trần gian tìm hiểu những đáp án của những vấn đề này”, Thượng đế yêu cầu thiên sứ.

“Vậy là tôi đã đến đây, chính là vào cái đêm đông giá buốt sáu năm về trước, khi ông phát hiện tôi trên đường. Tôi muốn thể nghiệm cuộc sống của con người thế gian, hi vọng có thể tìm ra được đáp án mà Thượng đế đã đưa ra. Khi tôi nhìn người phụ nữ đó, tôi biết Thượng đế đã tha thứ cho tôi rồi. Thượng đế đã an bài cho tôi tìm ra đáp án của cả ba vấn đề đó”.

Khi tôi nhìn thấy khuôn mặt phúc hậu của vợ ông năm xưa, lúc bà đem chiếc bánh bao cuối cùng trong nhà ra đặt lên tay tôi, từ ánh mắt của bà tôi đã có đáp án đầu tiên. Trong lòng con người họ có cái Tình, vì có cái tình này mà con người cam tâm cộng khổ cống hiến cho nhau.

Khi tôi gặp vị phú ông giàu có kia, tôi đã giải đáp được vấn đề thứ hai. Con người hoàn toàn không biết tương lai của mình sẽ phải gặp những gì. Khi ông ta cao hứng chuẩn bị cho mình một đôi giày có thể đi được một năm, ông ta hoàn toàn không biết được rằng mình sắp phải đối diện với cái chết ngay sau đó. Tôi biết, bởi tôi nhìn thấy một người bạn của mình đang đứng sau ông ấy, vì không biết nên ông ta hoàn toàn không sợ hãi.

Và khi tôi gặp người phụ nữ khi nãy, tôi đã tìm cho mình đáp án thứ ba. Trong lòng tôi tán dương Thượng đế, vì Thượng đế đã giải đáp cho tôi đáp án của cả ba vấn đề này một cách rõ ràng.

Con người hoàn toàn có thể dựa vào sự giúp đỡ của người xa lạ để mà sinh tồn và phát triển. Khi mẹ của chúng cầu xin tôi là vì lo lắng không có ai chăm sóc cho chúng, chúng sẽ chẳng thể sinh tồn nổi. Tuy nhiên cô ấy không biết rằng có một người phụ nữ hoàn toàn xa lạ sẽ thay cô làm nghĩa vụ của một người mẹ chăm sóc hai đứa trẻ, cô không biết được rằng có một nhóm người sẽ chung tay giúp sức nuôi dưỡng những đứa con của cô khôn lớn trưởng thành.

Vì những tình cảm này mà thế giới con người đầy ắp lòng yêu thương ấm áp”.

***

Con người ta sống tại thế gian là vì tình mà đến, vì yêu mà sống, giữa người với người có tình cảm yêu thương đủ đầy mới khiến cho cuộc sống này trở lên tươi đẹp. Khó khăn trở ngại, đau buồn, thất vọng cũng là điều ít nhiều khó tránh khỏi. Tuy nhiên chính là vì có những trở ngại này mới giúp con người hiểu và trân quý những gì mình đã có, trân quý mối lương duyên này.

Trong tâm hồn mỗi người đều có mảnh vườn thiện lương mà ở đó đang nuôi dưỡng những thiện lành, những mầm giống hạnh phúc. Và cũng chỉ có bạn mới là người có thể tự tay chăm sóc chúng, ngoài bạn ra thì không ai có thể thay bạn chăm sóc vun trồng được.

Con người chúng ta đôi khi chỉ có thể nhìn thấy được những việc trên bề mặt, chứ không thể nhìn thấy được chân tướng huyền cơ phía sau nó. Có câu: Vạn sự trên đời đến và đi ấy đều do duyên do nợ, thế nên người với người sống với nhau quan trọng vẫn là tấm chân tình. Toan tính thiệt hơn, bon chen tranh giành phấn đấu đôi khi cái được lại chẳng bằng cái mất. Tuỳ kỳ tự nhiên, sống lương thiện, ở chân thành ấy mới là chân lý.

HÀNH TRÌNH 365 NGÀY Tags:Ht-12-ngay-12-01-2019-365-ngovanhieu.net

Điều hướng bài viết

Previous Post: #11 Hành Trình ngày 11/01/2019 – 365 ngày: Người đang làm, Thần đang nhìn: ‘Chuyện này không nói thì ai biết? Trời biết’
Next Post: #13 Hành Trình ngày 13/01/2019 – 365 ngày: Gặp gỡ rồi cũng phải chia ly, hãy trân quý những tháng ngày hiện tại

Related Posts

  • Hành Trình 165 ngày 14/6/2018 – 365 ngày. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • #⭐️342 Hành Trình ngày 08/12/2022 – 365 ngày: An Lành CUỘC SỐNG…!!! HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • #286 Hành Trình ngày 13/10/2019 – 365 ngày: Đời người có được bao lâu? HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • Ngô Văn Hiếu-Hành Trình 179 ngày 29/06/2017 – 365 ngày: 10 điều nhỏ TẠO NÊN THAY ĐỔI LỚN HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • #⭐️ 062 Hành Trình ngày 03/3/2023 – 365 ngày: Lực Hấp Dẫn MICHARL BERNARD BECKWITH. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • #008 Hành Trình ngày 08/1/2021 – 365 ngày: Hạnh phúc đến từ đâu? HÀNH TRÌNH 365 NGÀY

Comment (1) on “#12 Hành Trình ngày 12/01/2019 – 365 ngày: Tuỳ kỳ tự nhiên, sống lương thiện, ở chân thành ấy là chân lý”

  1. Pingback: #012 Hành Trình ngày 12/1/2020 – 365 ngày. – NGÔ VĂN HIẾU

Để lại một bình luận Hủy

Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.

Bài Viết Mới Nhất

  • #⭐️ 213 ✨ Hành Trình ngày 01/8/2023 – 365 ngày: Thất bại càng nhiều, khả năng thành công càng lớn 01/08/2023
  • #⭐️ 212 ✨ Hành Trình ngay 31/7/2023 – 365 ngày: Bạn càng ghét một tính cách nào đó ở người khác, thì bạn càng có nhiều khả năng đang ghét tính cách đó của chính mình. 31/07/2023
  • #⭐️ 211 ✨ Hành Trình ngày 30/7/2023 – 365 ngày: Cố làm cho người khách thích ban phản tác động. 30/07/2023
  • #⭐️ 210 ✨ Hành Trình ngày 29/7/2023 – 365 ngày: Không phải vì có tiền mới có thể đi học, mà là vì học tập nên mới có thể kiếm được tiền. 29/07/2023
  • #⭐️ 209 ✨ Hành Trình ngay 28/7/2023 – 365 ngày: Không phải vì có thu hoạch nên mới ơn nghĩa, mà là vì có ơn nghĩa nên mới có thể thu hoạch. 28/07/2023
  • #⭐️ 208 ✨ Hành Trình ngày 27/7/2023 – 365 ngày: Không phải vì biết lãnh đạo nên mới biết cách phối hợp, mà là vì biết phối hợp mới có năng lực lãnh đạo. 27/07/2023

Cảm Nhận

  • #⭐️ 213 ✨ Hành Trình ngày 01/8/2023 – 365 ngày. – NGÔ VĂN HIẾU trong #⭐️ 213 Hành Trình ngày 01/8/2022 – 365 ngày: Niềm tin nghĩa là tin tưởng vào những điều tốt.
  • #⭐️ 213 Hành Trình ngày 01/8/2022 – 365 ngày: Niềm tin nghĩa là tin tưởng vào những điều tốt. – NGÔ VĂN HIẾU trong #👉 213 Hành Trình ngày 02/8/2021 – 365 ngày: Niềm tin Vs sự Sợ hãi.

Những người bạn

• Nguyễn Văn Liêm
• Địa Ốc Thời Đại
  • Hành Trình 326 ngày 22/11/2017 – 365 ngày. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • Ngô Văn Hiếu -Sách: Khéo ăn nói sẽ có được thiên hạ – Trác Nhã. KIẾN THỨC
  • #⭐️ 118 Hành Trình ngày 28/4/2022 – 365 ngày: Người dựa vào đức thì muôn đời thịnh vượng, kẻ dựa vào vũ lực thì tất yếu sẽ diệt vong. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • Hành Trình 302 ngày 29/10/2018 – 365 ngày. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • #206 Hanh Trình ngày 25/07/2019 – 365 ngày: Biết chờ thời mới có thể thành thục vươn lên HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • Ngô Văn Hiếu-VỊ GIÁM ĐỐC MỘT PHÚT VÀ BÍ QUYẾT XÂY DỰNG NHÓM LÀM VIỆC HIỆU QUẢ. BỘ SÁCH DOANH NGHIỆP
  • MÙA THU MỆNH KHUYẾT MỘC. PHONG THỦY
  • #264 Hành Trình ngày 21/09/2019 – 365 ngày: Tâm bình lặng như nước đến từ những tháng năm tôi luyện HÀNH TRÌNH 365 NGÀY

Copyright © 2025 NGÔ VĂN HIẾU.

Powered by PressBook News WordPress theme