Thứ Tư, ngày 27/02/2019 – 10:18
Quà tặng cuộc sống: Sạp hoa quả trong đêm đông
Xem Video: Sạp Hoa Quả Đêm Đông
Tóm tắt:
“Đêm đông rét mướt, tối nào bà cụ cũng đến sạp hoa quả mua 1 quả cam, 1 quả táo. Nhưng bà cụ không ăn. Bà cụ mua cho mấy đứa hàng xóm. Có lẽ bà cụ buồn, kiếm cớ ra ngoài tìm người nói chuyện vậy thôi”, chị chủ sạp hoa quả nói về một vị khách đặc biệt.
Click vào Download để tải Video:
Hành Trình 58 ngày 27/2/2018 – 365 ngày.
Vào bất cứ khi nào mà bạn nhớ được, vào bất kỳ thời điểm nào trong ngày, hãy nói "TÔI ĐANG VUI VẺ". Hãy nói nó hàng trăm lần trong một ngày nếu bạn thích. Hãy nói nó một cách thường xuyên, nhưng nói một cách rất, rất chậm rãi, và nhấn một lượng bằng nhau vào từng từ. TÔI – ĐANG – VUI VẺ. Hãy cảm nhận ý nghĩa trong từng từ khi bạn nói chúng một cách chậm rãi, và hãy cảm nhận càng nhiều cảm xúc vui vẻ bên trong bạn càng tốt. Hãy xây dựng cảm xúc đó mỗi ngày. Bạn sẽ làm được điều ngày mỗi ngày một tốt hơn. Hãy cảm nhận niềm vui bên trong bạn chứ đừng phản ứng lại những tình huống xảy ra trong thế giới bên ngoài, và bạn sẽ thay đổi được những tình huống bên ngoài ấy.[...]
Khi nhận định về một ai đó, hãy vẽ thêm một cánh cửa.
Một lá thư thông báo kết quả học tập do một trường tiểu học ở Lancashire (Anh) gửi tới các học sinh cuối cấp của mình đã vô tình được đăng lên mạng xã hội và thật bất ngờ, nó đã nhanh chóng được lan truyền khắp nơi và trở thành đề tài thảo luận sôi nổi trong cộng đồng nhiều nước.
Xét về hình thức, đó là một bức thư thông báo kết quả học tập cuối khóa thông thường, thậm chí nó còn bị gập và hơi nhàu nhĩ, nhưng xét về nội dung, lời tâm sự trong bức thư đã khiến rất nhiều người lớn phải suy nghĩ lại.
“Vui lòng xem bức thư được đính kèm với kết quả của kỳ thi.
Chúng tôi cảm thấy tự hào về các em, bởi sự cố gắng mà các em đã thể hiện trong bài thi này. Tuy nhiên, chúng tôi cho rằng những bài thi không phải lúc nào cũng đánh giá chính xác về các em. Những người tạo ra đề thi và chấm điểm đều không biết gì nhiều về các em, không biết giáo viên đã dạy các em như thế nào và cũng không biết gia đình đã dạy dỗ các em ra sao.
Họ không biết rằng em có thể vẽ tranh, em biết khiêu vũ, em có thể chơi một loại nhạc cụ nào đó hay em có thể nói 2 loại ngôn ngữ khác nhau.
Họ không biết rằng bạn bè luôn tin tưởng em và tìm đến em mỗi khi cần sự giúp đỡ. Họ không biết em có một nụ cười tỏa nắng và em có thể khiến một ngày ảm đạm nhất cũng trở nên sáng bừng.
Họ không biết rằng em có thể làm thơ hay viết nhạc, em thích chơi thể thao nhưng đôi khi em cũng tự hỏi về tương lai của bản thân mình.
Họ không biết rằng em đã đi du lịch đến một nơi nào đó, em kể chuyện rất hay hoặc đôi khi em vẫn chăm sóc em trai hoặc em gái của mình sau giờ học.
Họ có thể không biết rằng em là người đáng tin cậy, tốt bụng, chu đáo, và mỗi ngày em đều đã cố gắng đến mức tối đa…
Và chúng tôi tin rằng… những điểm số này chỉ nói cho người khác biết một chút gì đó về em chứ không phải tất cả những gì thuộc về con người em. Vậy nên hãy vui vẻ với kết quả học tập của mình, hãy tự hào về nó và nhớ rằng: khi một cánh khép lại cánh cửa khác sẽ mở ra bởi con đường dẫn đến thành công không chỉ có một”.
Mọi đánh giá chỉ là tương đối và nó chẳng nói lên gì nhiều về một con người, nhưng bây giờ, mọi người dường như dựa quá nhiều vào truyền thông, điểm số, tiền bạc hay địa vị để “vô tư” phán xét về một sự việc hoặc về một ai đó.
Thật đáng trân trọng biết bao nếu mọi lời phán xét, đánh giá được đưa ra sau khi đã tìm hiểu thật kĩ về toàn bộ câu chuyện. Cho nên, đứng trước một sự việc, bạn hãy mở rộng tâm của mình hơn nữa và nhìn bằng con mắt khách quan hơn.
Và hãy nhớ rằng, mỗi khi bạn định nhận xét về một ai đó, hãy vẽ thêm một cánh cửa, hãy cho người khác sống khác đi, và hãy để hành động đó thay đổi suy nghĩ của bạn!<p></div>
Comment on “#58 Hành Trình ngày 27/02/2019 – 365 ngày: Khi nhận định về một ai đó, hãy vẽ thêm một cánh cửa.”