“Không có điều gì hiển nhiên hơn việc được nhận lại những điều tốt đẹp sau khi đã cho đi sự tốt đẹp.”
MARCUS TULLIUS CICERO (106 TCN – 43 TCN)
331 Hành Trình ngày 26/11/2020 – 365 ngày, đã qua năm 2019 ngày 27/11/2019 – 365 ngày: Cảm động người đàn ông vô gia cư nhịn đói, bán chanh để nuôi mèo hoang
Sống đẹp là một cách tích cực để thắp sáng tâm hồn.
Đẹp không phải chỉ là cái đẹp hình thức. Cái “đẹp” thể hiện từ những hành động cư xử nhỏ nhất trong cuộc sống đến nghị lực vươn lên trong mỗi con người. “Sống đẹp” trước hết phải xuất phát từ lòng nhân ái, từ chính tình yêu trong trái tim để từ đó mà sống hết mình vì người khác, để bao dung, thứ tha .
Đôi khi có càng nhiều không hề đồng nghĩa với việc bạn sẽ trở nên mạnh mẽ. Ngược lại buông bỏ mới khiến bạn vĩ đại hơn. Khi chúng ta tu dưỡng bản thân và tâm hồn mình là chúng ta cũng đang thắp lên ánh sáng trong trái tim người khác, chỉ bằng cách thắp sáng lòng tốt thì mới có thể chạm đến trái tim con người
1. Đạo đức gia đình
Gia đình là tế bào của xã hội. Đó là nơi để mọi thành viên có thể chung sống và sinh hoạt cùng nhau. Một gia đình đầy đủ khi ở đó có tình yêu thương và sự chăm sóc của cha mẹ, sự sẻ chia và đồng cảm giữa các thành viên với nhau. Gia đình cũng là nơi đem lại sự bình yên cho mỗi người sau những bộn bề lo toan của cuộc sống.
Nhưng đôi khi chúng ta chỉ thấy mình mà không thấy gia đình, chúng ta nhìn thấy những người bên ngoài mà không phải những người thân yêu nhất. Nếu chúng ta không quan tâm đến đạo đức gia đình, còn không tôn trọng chính gia đình mình thì làm sao yêu xã hội.
Đạo đức gia đình là đạo hiếu từ cha với con, tôn trọng anh em, bạn bè, thủy chung, vợ chồng. Chỉ có thắp sáng tình yêu trong đạo đức gia đình thì mọi người mới có thể sống vui vẻ, hạnh phúc.
2. Sự tôn trọng và hòa hợp
Con người tương tác với nhau khi hòa hợp, và điều quan trọng nhất là tôn trọng lẫn nhau. Nếu bạn không tôn trọng người khác, người khác sẽ không tôn trọng bạn; bạn không hài lòng với người khác và người khác không hài lòng với bạn, điều này gây ra sự lừa dối lẫn nhau và đấu tranh với nhau.
Vì vậy, chúng ta phải thắp lên ánh sáng của sự tôn trọng và hòa hợp cho xã hội, bạn bè, đồng nghiệp, bạn có thể thấy rõ tôi, tôi thấy bạn rõ ràng, để tình bạn và sự tôn trọng lẫn nhau là những ngày tốt đẹp.
3. Nói những lời chân thành
Chúng ta hãy luôn có tấm lòng ngọt ngào và chúc phúc cho bạn bè của mình sức khỏe tinh thần và sự nghiệp tốt đẹp.
Ai trong chúng ta cũng đôi khi gặp những chuyện buồn và cảm thấy cả thế giới đều quay lưng với mình. Nhưng ngay lúc ấy, mình nhận được một lời động viên, an ủi từ đứa bạn thân thì sẽ vô cùng hạnh phúc như được tiếp thêm sức mạnh để vượt qua những khó khăn ấy. Một nụ cười là điều tuyệt vời nhất, nụ cười làm ấm áp trái tim và làm tinh thần sảng khoái cho người khác. Cho nên bạn hãy nhớ luôn mỉm cười với người đối diện
4. Lòng bao dung
Sống trên đời này, xin bạn hãy dùng tấm lòng bao dung, sự tha thứ của mình đối với mọi người xung quanh, nhất là với những người không tốt với mình. Đôi khi, hãy thầm cảm ơn họ, vì chính người đó cho bạn biết đâu là giá trị đích thực, cái gì tốt đẹp và cần phải trân trọng nó.
Chúng ta phải cố gắng hết sức để giúp đỡ người khác, bao dung người khác, mang lại cho mọi người niềm tin, niềm vui, hy vọng và luôn thuận lợi.
5. Siêng năng và tiết kiệm
Khi suy nghĩ siêng năng trong lòng bạn được thắp lên, hãy tự nhủ: Tôi muốn làm việc, tôi muốn chăm chỉ. Bạn phải siêng năng không chỉ trong công việc kinh doanh của riêng mình, mà còn vì sự nghiệp của người khác, và hơn thế nữa là sự nghiệp của đất nước và của công chúng.
Ngoài ra, sự thanh đạm không chỉ có ý nghĩa tiết kiệm về tiền bạc mà cả các vấn đề liên quan đến tài chính, đặc biệt là quý trọng thời gian, quý trọng tình cảm. Người cần cù, tiết kiệm thì việc gì cũng phải làm nên chúng ta luôn giữ ngọn lửa chăm chỉ và cần kiệm trong tim mình.
6. Nhẫn nại, khoan dung
Nhà văn Shakespeare từng nói: “Nhẫn nại bao dung là trí tuệ lớn nhất”. Ta muốn nhẫn nhục ôn hòa đối với người khác, phải cung kính hòa thuận với tất cả mọi người.
Người xưa có câu: “Nhẫn được nghìn việc phiền nhiễu thì thu được một cái tâm thanh tĩnh”. Phiền nhiễu đến thì phải học cách nhẫn nại, cần phải làm được ‘việc nhỏ mà không từ bỏ, việc lớn vẫn không vội vàng, việc gấp càng không rối loạn’.
Khiêm nhường không phải là tôi sợ bạn, mà là ‘tôi tôn trọng bạn’. Không phải tôi không bằng bạn, mà là ‘tôi lượng thứ cho bạn’. Nó phản ánh tấm lòng và nhân cách của mỗi cá nhân, khiêm tốn nhẫn nại thực ra là một loại tu dưỡng, một loại trí huệ…