Skip to content
NGÔ VĂN HIẾU

NGÔ VĂN HIẾU

Mua Miền Tin Bán Nổi Sợ Hãi

  • HOME
  • GIỚI THIỆU
  • Địa Ốc Thời Đại – ☎️ : +84.918491168
  • QUYỂN SÁCH HAY
    • BỘ SÁCH DOANH NGHIỆP
    • KỸ NĂNG SỐNG
    • PHONG THỦY
  • KIẾN THỨC
    • CON ĐƯỜNG TÂM LINH
  • HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
    • HÀNH TRÌNH 365 NGÀY – NĂM 2019
      • Tháng 01/2019
        • #31 Hành Trình ngày 31/01/2019 – 365 ngày: Học chấp nhận chính là chìa khóa của hạnh phúc
        • #30 Hành Trình ngày 30/01/2019 – 365 ngày: Bị khiển trách cũng đem lại một nguồn sức mạnh
        • #29 Hành Trình ngày 29/01/2019 – 365 ngày: Tiếp đón bởi diện mạo, kính trọng bởi tài năng, hòa hợp bởi tính cách, lâu bền bởi thiện lương
        • #28 Hành Trình ngày 28/01/2019 – 365 ngày: Ai chưa từng thất bại thì đừng mơ mộng đến chuyện thành công
        • #27 Hành Trình ngày 27/01/2019 – 365 ngày: Nhân sinh tại thế: Muốn làm việc đại sự phải biết chịu trách nhiệm
        • #26 Hành Trình ngày 26/01/2019 – 365 ngày: Trong phúc có họa, trong họa có phúc bởi tất cả đều là sự an bài tốt nhất
        • #25 Hành Trình ngày 25/01/2019: Với người không ngừng cố gắng, nghị lực lớn bao nhiêu cơ hội nhiều bấy nhiêu
        • #24 Hành Trình ngày 24/01/2019 – 365 ngày: Nhân sinh cũng một kiếp người, biệt ly là để tương phùng mà thôi
        • #23 Hành Trình ngày 23/01/2019 – 365 ngày: Làm người biết đủ thì chính là đủ, chờ đủ hỏi đến khi nào?
        • #22 Hành Trình 22/01/2019 – 365 ngày: Giữ được niềm vui là công phu, buông bỏ cái tôi cá nhân mới thực sự là bản lĩnh
        • #21 Hành Trình 21/01/2019 – 365 ngày: Thời gian qua đi, ta sẽ hiểu những điều chưa kịp hiểu…
        • #20 Hành Trình 20/01/2019 – 365 ngày: Muốn thành đại sự trước tiên phải thành được đại nhân cách
        • #19 Hành Trình ngày 19/01/2019 365 ngày: Chia sẽ Câu chuyện thường ngày, Chỉ có thể hạnh phúc khi không còn suy nghĩ thay đổi người khác
        • #18 Hành Trình ngày 18/01/2019 – 365 ngày: Gánh nặng trên lưng không bằng gánh nặng trong lòng, làm người nâng lên được thì cũng đặt xuống được
        • #17 Hành Trình ngày 17/01/2019 – 365 ngày: Việc nhỏ chẳng làm nên, đại sự khó thành đạt
        • #16 Hành Trình ngày 16/01/2019 – 365 ngày: Người biết ở chỗ thấp, thì mới có thể lên cao; người biết lùi, thì mới có thể tiến
        • #15 Hành Trình ngày 15/01/2019 – 365 ngày: Không nghĩ quẩn, bớt mong cầu, hãy học cách nâng niu chính mình
        • #14 Hành Trình ngày 14/01/2019 – 365: Đừng sáng hơn giọt sương đêm.
        • #13 Hành Trình ngày 13/01/2019 – 365 ngày: Gặp gỡ rồi cũng phải chia ly, hãy trân quý những tháng ngày hiện tại
        • #12 Hành Trình ngày 12/01/2019 – 365 ngày: Tuỳ kỳ tự nhiên, sống lương thiện, ở chân thành ấy là chân lý
        • #11 Hành Trình ngày 11/01/2019 – 365 ngày: Người đang làm, Thần đang nhìn: ‘Chuyện này không nói thì ai biết? Trời biết’
        • #10 Hành Trình ngày 10/01/2019 – 365 ngày: Mẹ trắng đêm đợi con – Dù thành công hay thất bại, hãy sống như mặt trời, dẫu lặn rồi vẫn để lại ráng chiều rực rỡ…
        • #09 Hành Trình ngày 09/01/2019 – 365 ngày: Ai mới thực sự là người nắm giữ chiếc ‘Chìa khóa niềm vui’ của bạn?
        • #08 Hành Trình ngày 08/01/2019 – 365 ngày: Bài Học Cho Đi – Làm người như nước, làm việc như núi – 8 chữ ẩn chứa đạo lý của đối nhân xử thế ở cảnh giới cao
        • #07 Hành Trình ngày 07/01/2019 – 365 ngày: Nước không thử chẳng biết nông sâu, người không giao thiệp sao biết tốt xấu?
        • #06 Hành Trình ngày 06/01/2019 : Hoa Giọt Tuyết – Chuyện trên đời ắt đều do nhân quả, hoạ hay phúc đều ở mình lựa chọn mà thôi
        • #05 Hành Trình ngày 05/01/2019 – 365 ngày: Người không thể bị bắt nạt trên đời này chính là người lương thiện.
  • Toggle search form
  • 10 ƯU ĐIỂM KHÔNG THỂ KHÔNG NHỚ CỦA ONECOIN: TƯ VẤN TÀI CHÍNH
  • #099 Hành Trình ngày 09/4/2021 – 365 ngày: Chuyện xảy ra và Cách bạn phản ứng. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • #⭐️163 Hành Trình ngày 12/6/2022 – 365 ngày: Đạo lý 100-1= 0 hiểu thấu lòng người: Bài học về làm người, trần trụi nhưng thực tế. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • #243 Hành Trình ngày 30/8/2020 – 365 ngày: Đừng lo sợ bất cứ điều gì cả – chỉ nghĩ về điều bạn mong muốn. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • Ngô Văn Hiếu-Hành Trình 161 ngày 11/06/2017 – 365 ngày. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • #157 Hành Trình ngày 05/6/2020 – 365 ngày: Một lời cảnh tỉnh dành cho những ai đang hối hả trong vòng quay của xã hội mà để lạc mất tình thân HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • Hành Trình 192 ngày 11/7/2018 – 365 ngày. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • Hành Trình 278 ngày 05/10/2018 – 365 ngày. Blog

#223 Hành Trình ngày 11/08/2019 – 365 ngày: Kiếp người chỉ là khách quán trọ trần gian, chữ tình hư ảo mấy ai buông được?

Posted on 11/08/201912/08/2019 By Ngô Văn Hiếu 1 bình luận ở #223 Hành Trình ngày 11/08/2019 – 365 ngày: Kiếp người chỉ là khách quán trọ trần gian, chữ tình hư ảo mấy ai buông được?

HÀNH TRÌNH ĐÃ QUA NĂM 2018:

Hành Trình 223 ngày 11/8/2018 – 365 ngày.
Giữ được nội tâm tĩnh lặng chính là cảnh giới của bản lĩnh, trí tuệ và cao thượng.[......]

Kiếp người chỉ là khách quán trọ trần gian, chữ tình hư ảo mấy ai buông được?

Người tu hành phải buông bỏ rất nhiều cám dỗ của thế tục như: danh, lợi, tình, sinh tử, sắc dục, tranh đấu… Trong đó, tình và sinh tử chính là ranh giới giữa người tu luyện đắc Đạo và người thường thế tục.

Tương truyền, kể từ khi nghe Đức Phật Thích Ca Mâu Ni thuyết Pháp, người dân trong thành Xá Vệ đều biết trọng đức hành thiện, sống có lễ nghĩa, cư xử theo đạo lý. Họ yêu thương nhau, giúp đỡ lẫn nhau, cùng chung sống hòa thuận. Nước Xá Vệ nhờ đó mà trở thành một miền lạc thổ.

Tiếng thơm lan truyền khắp bốn phương, truyền đến tận nước La Việt Chi xa xôi. Ở đó có một người tu luyện ngoại đạo, vì lòng ngưỡng mộ trước uy đức của Phật Đà mà không nề hà gian khổ, lội suối trèo đèo, băng rừng vượt núi tìm đến nước Xá Vệ.

Vượt qua bao khó khăn, cuối cùng vị tu sĩ cũng đến nơi. Nhưng chưa kịp bái kiến Phật Đà, ông đã gặp một sự việc kỳ lạ khiến mình không sao tĩnh tâm được.

Hôm ấy, ông vừa đến bên ngoài thành Xá Vệ thì thấy hai cha con nông phu đang cày ruộng. Bỗng nhiên từ bụi cỏ một con rắn độc chui ra cắn người con trai, khiến anh ngã xuống và qua đời.

Nhưng kỳ lạ chưa, người cha kia vẫn tiếp tục cày ruộng như cũ. Vị tu sĩ thầm nghĩ: “Con trai chết mà sao người cha này vẫn cứ điềm nhiên như không có chuyện gì xảy ra vậy?”.

Nghĩ rồi ông tiến đến hỏi vị lão nông đang cày ruộng:

– Xin hỏi ông, người thanh niên này là ai vậy?

Ông lão trả lời, mắt vẫn chăm chú vào luống cày.

– Con trai tôi.

– Ồ, thì ra anh ta là lệnh lang của ông. Nhưng thưa ông, ông có biết con trai mình đã bị rắn cắn chết rồi không? Sao ông vẫn có thể điềm nhiên cày ruộng mà không có chút thương tiếc nào?

– Việc này có gì đáng buồn chứ? Vạn vật trên đời thịnh hay suy đều có quy luật: Lá xanh rồi sẽ úa, hoa nở rồi sẽ tàn, con người nào ai tránh khỏi cái chết đâu? Con tôi bị rắn cắn mà đành bỏ mạng, âu cũng là kiếp số của nó thôi, tôi buồn rầu khóc lóc thì có ích gì?

Nói rồi ông lão lại hỏi:

– Có phải ông sắp vào trong thành không? Nếu thuận đường thì xin hãy giúp tôi một việc, có được không?

Vị tu sĩ đáp, giọng lạnh lùng:

– Vâng, có việc gì?

Ông lão nói tiếp:

– Sau khi ông vào thành thì rẽ phải, đến nhà thứ hai thì chính là nhà tôi đó. Xin hãy báo giúp người nhà tôi là chỉ cần mang một suất cơm ra đồng là được rồi, và nói với bà lão rằng con trai chúng tôi đã bị rắn cắn chết rồi.

Vị tu sĩ cảm thấy vô cùng kỳ quặc, lòng thầm nghĩ: “Ông già này không có chút thiện tâm gì cả, con trai vừa chết mà ông ta vẫn chẳng quên được bữa trưa của mình. Trên đời này lại có kẻ lạnh lùng tàn khốc như thế ư?”.

Theo lời dặn dò, ông lại vào thành tìm đến nhà người nông dân và nói:

– Thưa bà, con trai bà vừa bị rắn cắn chết. Ông nhà nhờ tôi nhắn với bà rằng đến trưa chỉ cần đem một suất cơm là được rồi.

Bà lão nghe tin, chỉ cảm ơn tu sĩ mà chẳng hề tỏ vẻ đau buồn. Ông thấy lạ bèn hỏi:

– Bà lão à, lẽ nào bà không thương xót lệnh lang sao?

Bà lão trả lời rất tự nhiên:

– Đứa con này thác sinh vào nhà tôi, cũng gọi là duyên phận. Nay duyên phận đã hết tôi muốn giữ cũng không thể giữ được. Giống như những lữ khách qua đêm ở quán trọ, sáng hôm sau người nào kẻ nấy lại ra đi, ai cũng không níu kéo được.

Nghe những lời này, vị tu sĩ trong lòng hậm hực: “Đúng là một cặp vợ chồng lòng dạ sắt đá, vừa lãnh đạm vừa tuyệt tình!”.

Lúc đó, cô con gái cả từ trong nhà bước ra. Vị tu sĩ nói với cô:

– Em trai cô chết rồi, cô có đau lòng không?

Cô chị điềm nhiên trả lời:

– Sống chết là số trời, sao phải đau lòng nhỉ? Chị em tôi giống như những khúc gỗ ghép thành chiếc bè, trôi nổi trên sông. Đến khi gặp bão to gió lớn, bè gỗ bị đánh tan, những khúc gỗ kia không thể gắn với nhau mãi được. Chị em tôi do nhân duyên mà cùng ở một nhà, nhưng thọ mệnh dài ngắn khác nhau, sinh tử cũng không có thời gian quy định. Kiếp số buộc em tôi phải ra đi trước, tôi làm sao thay đổi được?

Đúng lúc ấy một cô gái khác chạy đến tiếp lời:

– Ôi, vậy là chồng em chết rồi sao?

Vị tu sĩ lúc này lòng dạ rối bời như giữa đám mây mù, ông hỏi cô gái:

– Chồng cô chết rồi, cô có thấy đau buồn không?

Cô vợ nói rất bình tĩnh:

– Vợ chồng chúng tôi cũng như đôi chim bay trên trời, đêm về dừng chân ở cùng một tổ, sáng ra mỗi con lại bay đi một nơi kiếm mồi. Chim đã bay đi thì không thể trở lại, đó là tạo hóa. Mỗi người cũng vậy đều có vận mệnh riêng, tôi không thể thay thế anh ấy, cũng không thể nào gánh vác nghiệp lực thay cho anh ấy được. Giống như hai khách bộ hành gặp nhau giữa đường, tương ngộ rồi lại đường ai nấy đi.

Đến lúc này vị tu sĩ hoàn toàn phẫn nộ, lòng thầm hối hận vì phải cất công từ xa xôi ngàn dặm đến đây mà cuối cùng đành chịu uổng phí. Người ta vẫn ca ngợi nước Xá Vệ là nơi hiếu đạo, nào hay họ không có chút nhân từ nào hết.

Mặc dù vậy, ông vẫn muốn gặp Phật Đà một lần rồi mới trở về, vì vậy ông đến tinh xá Kỳ Viên cầu kiến Ngài.

Phật Đà vừa gặp mặt đã thấu tỏ mọi suy nghĩ trong lòng ông, Ngài hỏi:

– Chuyện gì khiến con ưu sầu như thế?

Vị tu sĩ trả lời:

– Bạch đức thế tôn, những gì con gặp phải trên đường hoàn toàn trái ngược với kỳ vọng trong lòng, khiến con rất ưu sầu.

Phật Đà từ bi nói:

– Ưu sầu không thể giải quyết vấn đề, có gì thất ý con hãy cứ nói ra.

Vị tu sĩ kể lại:

– Con vì ngưỡng mộ danh Ngài mà không quản ngàn dặm xa xôi tới đây. Con nghe nói nhờ được Phật Đà giáo hóa mà dân chúng Xá Vệ luôn hành xử theo Pháp. Nào ngờ vừa đến, con lại phải chứng kiến cảnh đời tréo ngoe, người với người không có chút ân tình nào như thế.

Tu sĩ kể lại chuyện gia đình ông lão nông phu cho Phật Đà. Ông cho rằng đây đã là việc đại nghịch vô đạo, thì sao có thể nói đến từ bi được?

Nhưng Phật Đà lại mỉm cười nói với ông:

– Chuyện không phải như vậy, những điều mắt thấy tai nghe rất có thể lại không hẳn là sự thật. Gia đình ông lão ấy thấu hiểu rằng đời người vô thường, con người không thể cứ mãi níu giữ sắc thân hữu hạn của mình. Tự cổ chí kim, dẫu là bậc Thánh hay phàm nhân thì đều như vậy. Một người chết rồi, thân nhân của họ gào khóc thì có ích lợi gì? Sống thì vui chết thì buồn, đó chỉ là cái mê của thế tục. Con là bậc tu hành thì cần phải dùng Pháp lý của người tu chứ không thể dùng cái lý của người thường để nhìn nhận. Cho nên là một bậc chân tu, thì lại càng phải bất động tâm mới phải.

Vị tu sĩ nghe Phật Đà khai thị, trong lòng bỗng khai ngộ. Từ đó ông càng thêm tín tâm vào Phật Pháp, làm một tỳ kheo thành kính tu luyện tinh tấn.

Lời bàn:

Người tu hành phải buông bỏ rất nhiều cám dỗ của thế tục, như: danh, lợi, tình, sinh tử, sắc dục, tranh đấu… Trong đó hai tử quan khó vượt qua nhất chính là “tình” và “sinh tử” – đây là ranh giới giữa bậc tu luyện đắc Đạo và người thường thế tục.

Vị tu sĩ ngoại đạo kia cũng là người có căn cơ tốt, lại có duyên với Phật Đà nên Ngài đã tìm cách hóa độ cho ông ta. Có lẽ Phật đã nhìn rõ chấp trước khó buông bỏ nhất của ông là chữ “Tình”, nên mới an bài cho ông gặp gia đình người nông dân kia để điểm ngộ.

Dù cho người dân thành Xá Vệ đã được Đức Phật giáo hóa, đạo đức thăng hoa, người người hướng thiện, chung sống an hòa, nhưng đạt đến mức độ bất động tâm trước chữ Tình thì đó phải là bậc chân tu đã đạt đến cảnh giới rất cao, vượt qua cảnh giới người thường. Vậy mà cả một gia đình đều đạt đến cảnh giới đó, thì quả thật là có một không hai trên đời. Cho nên mới nói, Phật Đà đã an bài để vị tu sĩ được chứng kiến câu chuyện hi hữu ấy, từ đó mà khải ngộ cho ông về Phật Pháp.

Có một câu chuyện tương tự cũng được ghi chép trong sách Trang Tử – Chí lạc rằng:

Vợ Trang Tử chết, người bạn thân của Trang Tử là Huệ Thi đến viếng, thấy Trang Tử ngồi duỗi hai chân, tay gõ nhịp vào cái bồn mà ca hát. Huệ Thi bảo: “Mình ăn ở với người ta, có con với người ta. Bây giờ người ta già, người ta chết, không khóc cũng còn được đi, lại còn gõ bồn mà hát, chẳng quá đáng lắm ư?”.

Trang Tử đáp: “Không phải thế. Lúc nhà tôi mới mất, tôi cũng như mọi người thương tiếc lắm chứ. Nhưng xét lại hồi trước thì vốn không có sinh, chẳng những không có sinh mà vốn không có hình, chẳng những không có hình mà vốn lại không có khí. Con người ta chẳng qua chỉ là tạp chất biến hóa ra mà có khí, khí biến hóa mà có hình, hình biến hóa mà hóa ra có sinh, có sinh lại biến hóa mà hóa ra có tử. Có khác nào xuân hạ thu đông, bốn mùa cứ tuần hoàn đi lại không? Vả lại chết là về với tạo hóa. Người ta yên nghỉ nơi cự thất, thế mà còn theo đuổi, khóc lóc thì hóa ra ta không biết mạng trời ư? Cho nên tôi không khóc nữa”.

HÀNH TRÌNH 365 NGÀY

Điều hướng bài viết

Previous Post: #222 Hành Trình ngày 10/08/2019 – 365 ngày: Người với người quý ở tâm giao, tâm có thiện mới có thể bao dung, thấu hiểu
Next Post: #224 Hành Trình ngày 12/08/2019 – 365 ngày: Chữ Đức vì sao lại hàm chứa Thiên cơ lớn đến như vậy?

Related Posts

  • #103 Hành Trình ngày 13/04/2019 – 365 ngày: Biết đủ thì không nhục, biết dừng thì không nguy HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • #029 Hành Trình ngày 29/1/2020 – 365 ngày: Để sống vui vẻ bình an, 9 điều này bạn nhất định phải buông bỏ HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • #👉203 Hành Trình ngày 23/7/2021 – 365 ngày: Điều bạn muốn liệu có “tồn tại”, liệu nó có “xảy ra”? HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • #⭐️205 Hành Trình ngày 24/7/2022 – 365 ngày: Tỷ phú Buffett khuyên. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • Hành Trình 138 ngày 19/05/2017 – 365 ngày. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • #177 Hành Trình ngày 26/6/2021 – 365 ngày: Điều kỳ diệu sẽ xảy ra khi bạn thể hiện lòng biết ơn HÀNH TRÌNH 365 NGÀY

Comment (1) on “#223 Hành Trình ngày 11/08/2019 – 365 ngày: Kiếp người chỉ là khách quán trọ trần gian, chữ tình hư ảo mấy ai buông được?”

  1. Pingback: #223 Hành Trình ngày 10/8/2020 – 365 ngày. – NGÔ VĂN HIẾU

Để lại một bình luận Hủy

Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.

Bài Viết Mới Nhất

  • #⭐️ 213 ✨ Hành Trình ngày 01/8/2023 – 365 ngày: Thất bại càng nhiều, khả năng thành công càng lớn 01/08/2023
  • #⭐️ 212 ✨ Hành Trình ngay 31/7/2023 – 365 ngày: Bạn càng ghét một tính cách nào đó ở người khác, thì bạn càng có nhiều khả năng đang ghét tính cách đó của chính mình. 31/07/2023
  • #⭐️ 211 ✨ Hành Trình ngày 30/7/2023 – 365 ngày: Cố làm cho người khách thích ban phản tác động. 30/07/2023
  • #⭐️ 210 ✨ Hành Trình ngày 29/7/2023 – 365 ngày: Không phải vì có tiền mới có thể đi học, mà là vì học tập nên mới có thể kiếm được tiền. 29/07/2023
  • #⭐️ 209 ✨ Hành Trình ngay 28/7/2023 – 365 ngày: Không phải vì có thu hoạch nên mới ơn nghĩa, mà là vì có ơn nghĩa nên mới có thể thu hoạch. 28/07/2023
  • #⭐️ 208 ✨ Hành Trình ngày 27/7/2023 – 365 ngày: Không phải vì biết lãnh đạo nên mới biết cách phối hợp, mà là vì biết phối hợp mới có năng lực lãnh đạo. 27/07/2023

Cảm Nhận

  • #⭐️ 213 ✨ Hành Trình ngày 01/8/2023 – 365 ngày. – NGÔ VĂN HIẾU trong #⭐️ 213 Hành Trình ngày 01/8/2022 – 365 ngày: Niềm tin nghĩa là tin tưởng vào những điều tốt.
  • #⭐️ 213 Hành Trình ngày 01/8/2022 – 365 ngày: Niềm tin nghĩa là tin tưởng vào những điều tốt. – NGÔ VĂN HIẾU trong #👉 213 Hành Trình ngày 02/8/2021 – 365 ngày: Niềm tin Vs sự Sợ hãi.

Những người bạn

• Nguyễn Văn Liêm
• Địa Ốc Thời Đại
  • Hành Trình 295 ngày 22/10/2018 – 365 ngày. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • #031 Hành Trình ngày 31/1/2020 – 365 ngày: 10 bài học cả đời cần tu dưỡng ẩn chứa trong 86 chữ này HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • Hành Trình 244 ngày 02/09/2017 – 365 ngày. Blog
  • Hành Trình 289 ngày 16/10/2017 – 365 ngày. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • #⭐️ 176 Hành Trình ngày 24/6/2023 – 365 ngày: – Chúng ta đều sợ trưởng thành. HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • #⭐️ 082 Hành Trình ngày 23/3/2022 – 365 ngày: Người xưa thường nói: “Một hoa nghèo, hai hoa giàu, ba hoa bốn hoa mở tiệm cầm đồ” có nghĩa là gì? HÀNH TRÌNH 365 NGÀY
  • Ngô Văn Hiếu-208 Ý Tưởng Viết Blog BỘ SÁCH DOANH NGHIỆP
  • HUYỀN KHÔNG PHI TINH (LƯU NIÊN TINH 2017) KIẾN THỨC

Copyright © 2025 NGÔ VĂN HIẾU.

Powered by PressBook News WordPress theme