HÀNH TRÌNH ĐÃ QUA NĂM 2019/5/27:
#148 Hành Trình ngày 28/05/2019 – 365 ngày: Đời người hệt như giấc mộng chóng tàn, chỉ là nhìn hoa trong sương, nhìn trăng đáy nước
Lời giận trong lòng không nói ra cũng chẳng phải do khiếp sợ, mà là người biết suy trước nghĩ sau.
Lời giận trong lòng không nói ra cũng chẳng phải do khiếp sợ, mà là người biết suy trước nghĩ sau, tâm điềm ý đạm, tứ bề giữ ý người khác. Răng thì cứng lưỡi thì mềm, nhưng đời người nào quá trăm năm, răng kia sớm rụng, lưỡi còn như nguyên.
Có 1 vị thư sinh nghèo nọ sống bằng việc viết thư sách, câu đối cho người ta. Hôm đó là ngày cuối năm giáp tết, viết được nhiều câu đối nên được thêm chút tiền, chàng liền mua 1 con gà trống và dặn người bán mang đến tận nhà cho vợ mình. Người vợ nhận được gà, đun nước chuẩn bị làm thì 1 người đầy tớ nhà hàng xóm giàu có bên cạnh vội vàng chạy vào, giật lấy con gà và mắng: “Chậm tí nữa thì tiêu” rồi nhấc con gà đi thẳng. Người vợ chỉ im lặng không nói gì. Đến tối thư sinh về, không thấy thịt gà bày mâm cỗ, ngạc nhiên hỏi vợ: “Sao không làm thịt gà vậy?”. Người vợ trả lời: “Xin lỗi chàng, tại thiếp vụng về để nó bay mất!” – chàng thư sinh chỉ nói: “Cũng tại ta bất tài, không kiếm đủ tiền mua chút thịt heo thì đã không xảy ra chuyện này”.
Sáng hôm sau là ngày đầu năm mới, bất ngờ vị gia chủ giàu có bên cạnh sang chơi chúc tết. Ông nói với vị thư sinh: “Người đại nhân đại nghĩa như cậu sau này ắt có tiền đồ tốt. Tôi biết cậu không đủ tiền lên kinh ứng thí, nhưng không lo, tôi có ý cho cậu mượn tiền, không phải chịu lãi, không phải định hạn trả, để lên kinh lo chuyện thi cử”. Nói xong, vị phú hộ nọ ra về và sai anh đầy tớ mang sang 200 lượng bạc đưa cho anh thư sinh nọ, nói là chủ dặn mang sang đưa cho vị tú tài làm lộ phí lên kinh thành. Người đầy tớ cũng nhận lỗi: “Thật sự xin lỗi, hôm qua đã nhận sai gà, tối qua ông chủ về và phát hiện con gà nhà tôi đi lạc ngay trong góc bếp, vậy mà vợ chồng thư sinh vẫn không một chút động tĩnh khi bị tôi cướp ngay con gà trên tay. Thật sự xin lỗi”. Nói xong người đầy tớ cũng vội lui về. Đến lúc này vị thư sinh vẫn đang hoang mang quay sang vợ. Người vợ mới kể rõ: “Hôm qua vị đầy tớ nhà hàng xóm sang nhà lấy gà nhà chúng ta mang đi, thiếp sợ chàng nổi giận khiến cả nhà hàng xóm ăn tết mất vui, mà nhà ta cũng mất vui mấy ngày tết, nên mới nói gà bay mất rồi, không ngờ gà lạc nhà hàng xóm đã tìm lại được, mới biết nhận nhầm gà nhà ta”. Vị thư sinh nhờ 200 lượng bạc nhà phú hộ, lên kinh ứng thí và đỗ cao kỳ thi năm đó.
Một người thực sự mạnh mẽ chắc chắn sẽ có một nội tâm biết kiềm chế trong những hoàn cảnh bất lợi, người như vậy ắt có một cái đầu thông tuệ. Có câu: “Nước sâu thì chảy chậm, mà lời nói chậm là lời của quý nhân, người không tức giận ấy không phải người đần mà là người khôn đại trí”. Lời giận trong lòng không nói ra cũng chẳng phải do khiếp sợ, mà là người biết suy trước nghĩ sau, tâm điềm ý đạm, tứ bề giữ ý người khác. Răng thì cứng lưỡi thì mềm, nhưng đời người nào quá trăm năm, răng kia sớm rụng, lưỡi còn như nguyên.
Kẻ yếu nhược thường dễ phẫn nộ như cọp, hơn nữa họ thường dễ nổi trận lôi đình. Người thực sự thông minh là người biết kiềm chế, họ thường tĩnh tại như nước và trầm tĩnh bình hoà. Người tâm không tĩnh, thì nơi nào cũng là sóng gió. Dẫu chỉ là chuyện nhỏ nhặt cũng sẽ bị phóng to gấp bội lần. Đó cũng là lúc người ấy mất đi năng lực phán đoán độc lập, dễ dao động, đứng ngồi không yên.
Người thì có thất tình lục dục thế nên đôi lúc không kiềm chế được bực bội là điều khó tránh khỏi. Nhưng người có trí tuệ là người khi tức giận biết tìm nguyên do ở chính mình mà bình lặng giải thoát nó chứ không tìm lỗi ở người khác. Người có làm được như vậy mới không khiến bản thân rơi vào vòng xoáy của năng lượng tiêu cực.
Cuộc sống của người trưởng thành không có hai từ dễ dàng. Trong cuộc sống, ai cũng phải đối diện với những việc không vui, những việc đáng giận, đáng bực mình. Tuy nhiên làm người thì phải biết nhìn vào cuộc sống chân thực của chính mình, tìm lỗi của người khác không bằng tìm lỗi của chính mình. Thay vì đi để ý đến sai lầm của người khác thì hãy tìm sự bao dung của chính chúng ta. Có như vậy mới không khiến cuộc sống chúng ta đi vào bế tắc, tốt xấu khác nhau từ một niệm mà ra. Có câu: Người thượng đẳng có năng lực không tức giận, người trung đẳng có năng lực có tức giận, người hạ đẳng không năng lực, có tức giận. Tâm thái quyết định trạng thái, thế nên tâm thái của bạn quyết định cuộc sống của bạn. Nhân sinh tại thế sống một đời, người thời ý nghĩa, kẻ thời uổng công. Khi chúng ta có thể sống trong tu dưỡng, không ngừng tự xét bản thân, dần dần sẽ phát hiện rằng mềm mỏng luôn luôn thắng cứng rắn, tức giận không có trong từ điển của người thông minh.
Biên tập
Comment on “#148 Hành Trình ngày 27/5/2020 – 365 ngày: Lời giận trong lòng không nói ra cũng chẳng phải do khiếp sợ, mà là người biết suy trước nghĩ sau”