“Mỗi con người là một phần của một thực thể vẹn tròn, được chúng ta gọi là “Vũ trụ” – một phần bị giới hạn bởi không gian và thời gian. Con người sẽ tự mình trải nghiệm mọi thứ, họ nghĩ rằng những ý nghĩ và cảm xúc của mình là một điều gì đó hoàn toàn tách biệt với toàn bộ những thứ còn lại – đây là một dạng thức của ảo giác được tạo ra bởi ý thức của người đó.
Ảo giác này là một loại nhà tù tâm trí, nó giới hạn những mong muốn và tình cảm của chúng ta lại – chỉ mở ra đến một số ít người rất gần gũi với mình.
Nhiệm vụ của chúng ta là tự giải phóng bản thân khỏi nhà tù tâm trí ấy bằng cách mở rộng tầm yêu thương của bản thân ra, đến với toàn bộ những sinh thể tồn tại cũng như toàn bộ thế giới tự nhiên tươi đẹp.
Không một ai có thể đạt được điều này một cách hoàn toàn, nhưng chỉ riêng việc nỗ lực để làm điều ấy đã là một nhân tố giúp mang lại sự tự do trong tâm trí, và là nền tảng cơ bản để tìm thấy được sự bình an nội tại.”