Tiền bạc là vật ngoài thân, nhưng không có tiền, thì rất nhiều vấn đề sẽ không cách nào giải quyết được. Tiền có thể giúp chúng ta thu hoạch được rất nhiều thứ, nhưng không có tiền, lại khiến chúng ta hiểu được đạo lý thật thâm sâu…
Nghèo thì giữa chợ không ai thèm hỏi, giàu thì rừng sâu vẫn có kẻ thăm
Khi có tiền, thậm chí đó là người quen cho đến cả người mà chúng ta không quen biết. Có cả người thân cho đến cả người không thân. Thậm chí còn có cả bằng hữu mà chúng ta còn không hề biết đến sự tồn tại của họ cũng có thể tìm đến. Những con người ấy tìm đến chỉ với một mục đích duy nhất, kiểm chứng sự hào hoa, giàu có của một kẻ giàu có ở nơi rừng sâu và tìm kiếm cho mình cơ hội để nhờ cậy khi cần.
Trong khi ấy, trái ngược lại là những người không có tiền, không có địa vị. Đến cả người thân quen hay bằng hữu vốn cũng chỉ có thể trở thành người xa lạ. Đối với họ, giữ mối quan hệ với một người nghèo khó không đem lại lợi ích gì cả. Không chỉ vậy, có nhiều người còn cho rằng, những người như thế mình nên tạo khoảng cách, họ chẳng muốn liên quan, càng không muốn kết thân. Bởi vậy mới có câu: “Nghèo thì giữa chợ không ai thèm hỏi, giàu thì rừng sâu vẫn có kẻ thăm”.
Có tiền bạn tựa như quan lớn, không tiền bạn chỉ là kẻ thứ dân
Người có tiền, chỉ cần cất tiếng, nói một câu đã biết bao người gật đầu, tán thành. Cho dù ý kiến của bạn có thế nào, đối với gần như hết thảy mọi người đều sẽ cho đó đều là ý kiến đúng, là ý kiến đáng được xem xét. Khi con người ta có tiền, lời nói nào cũng đúng, làm việc gì cũng hợp tình hợp lý. Hành động nào cũng có mục đích và chắc chắn có mục đích đúng đắn. Cho dù xấu xí đến cỡ nào lớn lên cũng sẽ trở thành người xinh đẹp, bảnh bao.
Chỉ đến khi không có tiền bạn mới hiểu được rằng: Không có tiền đồng nghĩa với việc bạn không có tiếng nói. Có tiền là quan lớn, nói gì cũng đúng. Còn không tiền bạn chỉ là thứ dân, nói gì cũng trở thành càn dở, kệch cỡm. Hành động nào cũng sẽ bị đem ra soi xét. Đến cả khi lớn lên, cho dù có xinh đẹp đến mấy cũng hóa tầm thường.
Địch hay bạn cũng chỉ ở một chữ tiền
Con người khi có tiền, dù thù hằn đến đâu cũng dễ dàng hóa giải. Đối với các mối quan hệ lợi ích, chỉ cần có tiền cho dù là thù địch bạn cũng có thể biến họ trở thành bạn bè, bằng hữu. Đến khi không có tiền con người mới nhận ra, dù tình sâu nghĩa nặng đến mấy cũng sớm tan thành mây khói.
Đối với những mối quan hệ lợi ích mà mình đang có, bằng hữu bỗng hóa kẻ thù lúc nào mà bạn không hay. Cuộc sống không tiền bạc thì không thể nào sống, không thể nào tồn tại. Nhưng đối với con người, đã là tiền bạc chỉ cần đề cập đến ắt để lại tổn thương trong lòng.
Người ta không thể mãi giàu sang, điều ta cần làm là gì?
Người có tiền không bao giờ biết đến việc phải hạ giọng, nhún nhường. Kẻ không tiền phải nỗ lực hết sức, phải gắng gượng cả đời với mong muốn có ngày bản thân có thể thành thành công, thoát khỏi cảnh nghèo khó của hiện tại. Con người sống, đừng nói đến tiền. Đề cập đến tiền ắt tổn thương tình cảm.
Có tiền, cần phải hạ giọng; không tiền, nhớ phải nỗ lực, phong thủy luân chuyển, ba mươi năm nước sông Hoàng Hà lại đổi chiều một lần. Có một sự thật con người nên tin tưởng, người ta không thể mãi giàu sang, càng không thể cả đời sống trong cảnh nghèo khó, bần hàn.
Đừng để người khác cứ luôn phải giúp đỡ mình, hãy cố gắng làm thật tốt, nỗ lực thật nhiều, để chính mình là người đi giúp người khác. Sống có ý chí, có nỗ lực bạn sẽ sớm có được thành tựu cho riêng mình. Đừng để bản thân luôn lâm vào tình trạng thiếu thốn rồi chờ đợi người khác phải giúp đỡ mình khi khó khăn. Hãy sống và làm tốt công việc của mình, để bản thân có thể sớm trở thành chỗ dựa để giúp đỡ những người khác.
Trong cuộc đời con người hãy luôn nhớ rằng, dù giàu hay nghèo cũng đều phải có tấm lòng bao dung, độ lượng. Cần biết giúp đỡ, hiểu và cảm thông với người khác. Nhớ kỹ một câu, bất kể là có tiền hay không, cần phải hiểu được cảm ân, càng không thể quên cuộc sống của chúng ta từ đâu mà có.
Tịnh Yên