Theo Nho giáo, 5 đức tính của người quân tử: “Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Tín” chữ Nhân đứng đầu. Xem trọng đức Nhân, nên người xưa dù rơi vào bước đường cùng, thì vẫn bảo vệ phẩm giá, giữ gìn khí tiết, khi đối diện với cái chết vẫn thể hiện được sự trong sạch tôn nghiêm.
Trong Lễ Ký ghi chép một câu chuyện xảy ra thời Xuân Thu. Năm ấy, nước Tề mất mùa, người chết đói nằm la liệt khắp nơi. Có một người tên Kiềm Ngao đã nấu cơm cứu đói rồi bày ra đường ban phát. Đến ngày nọ, Kiềm Ngao thấy có một người thất thểu trông rất mệt mỏi đi tới, từ dáng vẻ có thể biết rằng anh ta đã bị đói lâu ngày. Kiềm Ngao một tay bưng bát cơm, một tay bưng nước rồi làm ra vẻ ban ơn, quát lớn rằng: